MONG ƯỚC CỦA CON



Mẹ ngồi vá áo trưa nay
Hiu hiu gió biển thổi đầy mái hiên

Con thương mũi chỉ đường kim

Trong tay  Mẹ chẳng còn mềm như xưa

Cả đời đội nắng, gội mưa

Nên manh áo mặc bốn mùa vá vai

Bao nhiêu mụn vá mẹ ơi

Bấy nhiêu vất vả một đời mẹ mang

Đá xanh kia cũng phải mòn

Nữa là thân mẹ sớm hôm tảo tần

Se vào muôn sợi chỉ thâm

Nỗi lòng mẹ mãi âm thầm vì con

Ước gì níu được thời gian

Cho con rút lại sợi buồn mẹ khâu


Nha Trang 1988 - NC
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét