Mông lung


Sóng đời vẫn nổi trôi
Là lẽ thường cuộc sống
Nhưng trái tim rung động
Biết giữ gìn yêu thương
Sẽ nâng nhẹ bước chân
Đường đời đi không mỏi
Mỗi khi thầm tự hỏi
Hồn ta có mong manh?
Yếu ớt muốn thủy chung
Thanh cao mà dễ rách
Trước bao cơn gió lốc
Biết tránh vào nơi đâu?
Có bao nhiêu sắc màu
Trong dòng đời hối hả
Đẩy xô ta lắm ngả
Tìm đâu được bình yên?
Vẫn là những dịu êm
Từ lời ru của mẹ
Vẫn là những chung thủy
Của thầm thì năm xưa
Nào hát đi bài ca
Trải dài theo năm tháng
Ồn ào hay yên ắng
Ta vẫn được là ta...
 



 Hồ Minh Quang
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét