NỖI LÒNG ỨC TRAI


Ngày ngày tôi vẫn lên non
 Để xem thời thế vuông tròn đến đâu
Vọng nghe tiếng suối ngàn sâu
Đàn reo réo rắt gợi sầu cố nhân
Lệ chi viên, lũ gian thần
Sự đời ai có biết còn nghĩa trung
Đớn đau thân phận anh hùng
Một phen nhỏ giọt máu hồng oan gia
….
Sáu trăm năm lẻ trôi qua
Côn sơn vẫn đọng lời ca oán hờn
Thông reo vi vút sườn non
Suối ca trầm bổng tiếng lòng ức trai
Phong tình biết ngỏ cùng ai
Cuộn trong nõn chuối ủ hoài trong mơ*
Gửi cô hàng chiếu bên hồ*
Có còn hay lại lững lờ nước mây
Nước non có thấu niềm tây
Chí linh sơn phú những ngày…Đề Nam*
Oan gia khuất tất nỗi oan
Sáu trăm năm lẻ… non ngàn Côn Sơn
                                                    VN
* Là những tác phẩm của Nguyễn Trãi
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét