Sinh nhật KIM THƯ 17/11

Ba mươi chín năm trước đây anh làm thơ tặng em
Còn hôm nay em làm thơ tặng...vợ (!)


Vẫn biết cuộc đời có sướng vui có cả nhiều nỗi sợ
Là số phận rồi chấp nhận xuống lên
Mà sao vẫn ngơ ngẩn buồn tênh
Ngậm ngùi khi đũa còn một chiếc
Bài thơ "Vợ ơi anh yêu em" nguyên tình tha thiết
Kỉ niệm xa rồi như mới hôm qua
Em gọi anh với nỗi nhớ diết da
Mở trang thơ đời sẻ chia cùng bè bạn
Phút khôn thiêng-ngày mai, anh về đi trong yên lặng
Với bạn đời nay đã lại là ... ANH
Nụ cười vẫn tươi ấp ủ hiền lành
Trao cho vợ yêu những gì anh muốn...


16/11/2013
Hồ Minh Quang
 

Vợ ơi anh yêu em!
 
Anh viết cho em bài thơ
Mừng em hai mươi sáu tuổi
Những vần thơ ghi vội
Từ rung động trái tim
Sai nhịp vần nhưng nặng yêu thương
Xin tặng em cả lòng chung thủy
Em ơi thời gian trôi nhanh không nghỉ
Hai mươi sáu mùa xuân trôi
Chúng mình yêu nhau cũng bảy năm rồi
Thế mà anh tưởng nụ hôn đầu tặng em

                                            mới vừa năm ngoái
Chặng đường hành quân nào đôi chân không mỏi
Em có nhớ không
Và nụ hôn đầu tiên
Em tặng anh trên môi anh vẫn còn nóng bỏng
Ơi những đêm trăng sáng
Chúng mình bên nhau
Chẳng nói lời nào
Chỉ có những vì sao cười nhấp nháy
Tình yêu ban đầu sáng trong biết mấy
Trái tim hồng trao nhau
Và chắc em rất đỗi tự hào
Bởi đã vượt biết bao ngăn trở
Để có hôm chúng mình ngồi bên cành Lay ơn hé nở
Ngượng ngùng xấu hổ nhìn nhau
Áo dài em tươi màu
Tóc á phi dê là lạ
Môi hồng tươi đẹp quá
Mắt nhìn vui hạnh phúc chứa chan
Đám cưới đơn sơ
Không rước dâu
Chẳng pháo nổ râm ran
Nhưng vô cùng ấm cúng
Đến hôm nay tính năm vừa tròn bốn
Thế mà anh tưởng mới hôm qua
Những ngày tháng bên nhau thắm thiết mặn mà
Những bữa cơm đi làm về nấu vội
Những sáng mùa đông giật mình thức dạy
Thương em ngược gió đi xa
Và những đêm nép chặt vào nhau 

                                    nghe gió rít sau nhà
Thấy hạnh phúc nở bừng lên đẹp quá
Giọt nước mắt dỗi hờn lăn trên má
Cũng nặng tình yêu thương
Rồi chúng mình có con
Thêm những tình yêu mới lạ
Anh thương em vất vả
Ngày đêm lo lắng chăm con
Một chút lớn khôn
Nảy thêm mầm vui mới
Anh không được cùng em sớm tối
Để gia đình đủ nét tươi vui
Chúng mình bên nhau chỉ một năm thôi
Mà hạnh phúc gieo vào bao kỷ vật
Một chiều hè nắng gắt
Chúng mình chia ly
Một buổi chiều con tiễn anh đi
Vẫy mãi bàn tay bé xíu
Anh đi xa càng xa càng thấu hiểu
Cái nghĩa mặn nồng của những phút gần nhau
Chiếc gối cưới hôm nao nâng giấc đêm thâu
Trên những chặng đường hành quân gian khổ
Chiếc gối em may nặng ân tình trong đó
Có hơi thở chúng mình những phút gối chung
Lúc nhớ em ôm gối vào lòng
Như ôm cả bóng hình em trong ấy
Và những đêm băng đồng xuyên tối
Vẫn có em cười gọi anh
Anh thấy mình sức mạnh tăng thêm
Bởi đôi chân có tình em nâng bước
Anh biết nơi xa kia vắng anh em vô cùng khó nhọc
Thức khuya dạy sớm lo toan
Chưa ngừng việc cơ quan
Đã đến việc nhà cơm rau áo tã
Một tiếng con ho cũng làm em nín thở
Sớm chiều lo lắng không nguôi
Chỉ một mình em thôi
Chỉ một mình em thôi
Buồn vui nào ai chia sẻ
Thế mà tình yêu, tình yêu luôn luôn mới mẻ
Như bát nước đầy em giữ trọn cho anh…
Chúng mình xa nhau sắp được ba năm
Thế mới biết thời gian qua nhanh em nhỉ
Nhìn tương lai ta vẫn còn xa mãi
Tim anh thoắt nhói thương đau
Nhưng có bao giờ và ai muốn thế đâu
Có ai muốn vợ chồng chia ly đôi ngả
Có phải không em bởi giặc thù còn đó
Bởi cuộc sống nghèo hèn giục những bước chân
Em hãy nói với con
Hoa ơi lớn nhanh bước theo đường của mẹ
Tuấn ơi lớn nhanh bố đang chờ con đó
Đời các con rồi sẽ đẹp hơn…
Anh viết tặng em bài thơ
Mừng em hai mươi sáu tuổi
Anh muốn cùng em ôn lại
Mối tình đôi ta
Có cả vui xum họp có cả buồn lìa xa
Nhưng rất đẹp bởi tình yêu vô cùng trong sáng
Rất hạnh phúc bởi những nghĩ suy cuộc sống
Chúng mình trùng nhau…
Anh ngồi lặng yên và lật trang nhật ký năm nào
Để tìm lại bóng hình em trong ấy
Và đây bức ảnh em thời con gái
Bím tóc tròn trên vai
Đôi mắt ngây thơ trong sáng nhìn ai
Nồng cháy yêu thương như nhắc anh

                                          những ngày sôi nổi
Giờ đây em hai mươi sáu tuổi
Anh cũng vào ba mươi
Những nét xưa thành quá khứ xa xôi
Đổi thay nhiều mà không thấy
Chỉ có tình yêu ngày thêm nồng cháy
Là chẳng bao giờ tắt giữa đôi ta…


Hồ Minh Quang
viết ngày 17-11-1974,
vợ tròn 26 tuổi.
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét