Dòng sông xưa ấy hãy còn đây
Còn nhớ xuân nào hoa bắp lay
Thuyền ai thấp thoáng in trong nước
Cho ta nhung nhớ một đêm này ! (phá luật)
Ta vẫn còn đây vẫn còn đây
Đêm nay buồn quá ngắm trăng say
Mùa xuân còn đó hoa đua nở
Khoe sắc trần gian ôi ngất ngây !
Ta vẫn còn yêu ai thiết tha
Vẫn còn say đắm một loài hoa
Loài hoa biết nói xinh như mộng
Hoa của tình yêu rất đậm đà !
Hoa của lòng ta Loan mắt nhung
Nhớ em buồn lắm lạnh vô cùng
Tình em là đấy hoa trinh nữ
Em một loài hoa muôn sắc hương !
Dòng sông xưa ấy của tình yêu
Ta nhớ thương ai mỗi buổi chiều
Nghe chạnh lòng ta buồn lử thứ
Thương em nhiều quá biết bao nhiêu..!
Đố ai định nghĩa được tình yêu (lấy ý Xuân Diệu)
Nó đến cùng ta một buổi chiều
Không thể nào đâu ta biết trước
Nghe lòng hạnh phúc biết bao nhiêu !
Giờ dòng sông ấy có còn đâu
Đọng ở lòng ta vạn khối sầu
Ôi nhớ ôi thương người viễn xứ
Chỉ là một thuở để thương đau.....!
- Blogger Comment
- Facebook Comment
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét