MÙA THU CÒN ĐÓ NGỦ TRÊN MÂY Ta muốn viết mùa thu trong nắng ấm Để hồn thu còn đó ngủ trên mây Cho ta nhìn thu đến lá vàng bay Lá rơi mãi ngất ngây màu nắng nhạt Thu là đấy mây mùa thu bàng bạc Gió mưa còn rơi rớt suốt canh thâu Ta nhìn trăng nhìn lá úa ưu sầu Rồi trăng đó phai mau như gió thoảng Là thế đấy bóng thời gian chớp nhoáng Như hoa kia tàn tạ sắc hương phai Đẹp một thời hương sắc đắm tình say Rồi hoa úa tàn phai ôi mấy chốc Là em đấy dáng trang đài liểu ngọc Nhan sắc em đẹp tợ dáng Hằng Nga Cho người si vì vẻ đẹp kiêu xa Bởi nhan sắc em rất là diễm lệ Rồi đau thương điêu tàn trên cõi thế Chỉ một thời nhan sắc cũng phai mau Để là yêu rồi đấy phải khổ đau Thời con gái cũng chỉ là một thuở Tuổi xuân xưa để lòng buồn nhung nhớ Vì mùa xuân lặng lẽ cứ trôi qua Ta buồn đau khi nhìn ánh trăng tà Là đau đớn là xót xa trăm lệ Tình là thế ai ơi là thế thế Đời là buồn là lệ đổ tuôn tuôn Có còn chi khi thân thể hao mòn Chỉ còn đó một linh hồn trơ trọi Ô thời gian chẳng ai buồn mong mỏi Đau thương đời phủ lấp bụi trần gian Để hôm nay ta ngồi ngắm trăng vàng Trăng lặng lẽ với thời gian vô tận....... GIÓ BAY CHO TÓC EM DÀI Gió bay cho tóc em dài Theo mây gió thổi tóc bay nghìn trùng Tóc em mà mượt như nhung (mượt mà) Bay theo với gió muôn trùng bao la Trên cao ngàn dải thiên hà Dưới sông cá lội tình xa hải hồ Trùng trùng biển cả san hô Gió theo tiếng gió sóng xô biển tràn Rồi mưa rồi lá thu vàng Lá còn rơi mãi hàng hàng lá rơi Lá vàng rơi mãi ai ơi Cho tôi ngồi đó muôn đời làm thơ Hồn tôi thi sĩ tôi mơ Tình tôi rực rỡ giăng tơ lá vàng Thơ bay trong cõi địa đàng Thơ còn bay mãi muôn ngàn năm sau Sông Ngân ơi chớ bắt cầu Cho mưa lá đổ lệ sầu thiên thu Ai là thi sĩ mùa thu Hồn tôi giờ đã mịt mù gió bay Tôi bay về cõi bồng lai Tôi cùng thơ đó muôn ngày bên nhau Trời thu muôn sắc muôn màu Để ta thi sĩ quên sầu làm thơ ! Ngàn năm ta viết thơ mơ Triệu năm ta viết mây mờ lá bay Lá tình yêu đắm hương say Cho em ngồi đó ngất ngây với tình..! Yêu nàng một đóa môi xinh Để thơ sầu muộn để mình mộng mơ.....! TÓC MÂY Mây ở trời cao mây của ai Là mây trời đó thật không sai Ôi chao ! Đẹp quá không ngờ được Tưởng rằng như đó cõi Thiên Thai ! Mây của trời xanh mây của ta Ồ không ! Mây đó rất xa Mây mà tên tóc mây là của em Mây mà chảy xuống trên tim Trái tim tình ái lim dim mắt tình Vườn hoa yêu ấy xinh xinh Đêm đêm nằm mộng cho mình tương tư Rồi anh ngơ ngẩn làm thơ Rồi anh thờ thẫn anh mơ tới nàng Đêm nằm mộng mỵ mơ màng Nhớ em anh nhớ lang thang bến đời Người ơi ta nhớ thương người Người ơi ta nhớ nụ cười giai nhân Sắc hương kiều diễm tuyệt trần Tóc mây lỏa xỏa thênh thang gió chiều Dáng em tha thướt yêu kiều Mình vàng vóc ngọc mỹ miều hơn hoa Em đi trong bóng chiều sa Mà ta cứ ngỡ Tiên Nga giáng trần Ta đi trong cõi địa đàng Mà ta cứ ngỡ Thiên Đàng là đây Tình em còn đó ta say Yêu em nhiều lắm mộng đầy trên môi ! Tiên Nga xỏa tóc mây trời Tóc bay theo gió cho người tương tư ! (lúc 19 tuổi ) (15 phút) CÒN GẶP NHAU THÌ TA CỨ CHƠI Còn gặp nhau thì ta cứ chơi Chơi cho sập đất để về trời Vì nơi trái đất không còn chỗ Ta sẽ lên trời mặc sức chơi ! Còn gặp nhau thì ta cứ say Say như trái đất mãi lăn quay Say rượu tình thơ say lúy túy Rượu tình bằng hữu rượu không say ! Còn gặp nhau thì ta hát ca Hát cho vui nhé bạn gần xa Một hai ly nhé ta bè bạn Uống mãi thêm vui chớ nhạt nhòa ! Còn gặp nhau thì ta cứ vui Để rồi tận thế làm sao vui Trăm năm ngắn lắm người nên nhớ Rồi cũng ra đi giả biệt đời ! Còn gặp nhau thì ta cứ chơi Hãy vui đi nhé bạn đời ơi Thời gian như bóng câu qua cửa Là hết ai ơi giả cuộc đời ! TÌNH LÀ BÀI HÁT MUÔN ĐỜI Tình là dòng suối thênh thang Tình yêu là ánh trăng vàng nên thơ Tình yêu là cõi trời mơ Tình là khúc hát đợi chờ cơn yêu Tình là ngọn gió hiu hiu Mát lòng ta đó những chiều bên nhau Tình yêu ai biết từ đâu Tư trong cõi nhớ biển sâu lạc loài Tình là tiết điệu trần ai Để cho ta đó nhớ hoài không thôi Tình là ngây ngất người ơi Tình là điệp khúc ngàn đời xưa nay Tình như trái đất lăn quay Ngàn năm thuở trước tình say vẫn còn Còn trời còn nước còn non Còn mưa còn gió ta còn yêu nhau Còn ai ai đó môi đào Để ta say đắm chiều nào bên em Tình yêu là ánh trăng đêm Lời ru như ngọc tình mềm như mơ Tình yêu là sợi dây tơ Tình yêu là một bài thơ diễm tình Khi yêu ai cũng lặng nhìn Chỉ yêu lặng lẽ làm thinh mơ màng Tình là bài hát cao sang Tình yêu là khúc nhạc vàng lâm ly Tình yêu là cõi lòng si Khi yêu say đắm biết gì nữa đâu Lúc vui rồi lại lúc sầu Gần nhau hạnh phúc xa nhau lại buồn Tình yêu là đó hương thơm Người đời ai cũng mê hồn khi yêu... Bên blog360 yahoo cũ có một anh mà mình quên tên nói rằng "Bảo Lộc Maurice là người có định nghĩa về tình yêu nhiều nhất trên thế giới" LÀ EM EM ĐÓ PHẢI KHÔNG Là em em đó phải không Để anh tưởng nhớ trong lòng anh mơ Mơ nàng xuân nữ tiểu thơ Đi trong nắng ấm chiều mơ hương nồng Em ơi đừng có lấy chồng Để cho anh ẩm anh bồng anh yêu Trời ơi yêu quá là yêu Nhớ em nhiều lắm những chiều mơ hoang Anh đi trong cõi địa đàng Mà anh cứ ngỡ thiên đàng muôn hoa Em là cá lặn chim sa Dáng em thon thả mặn mà sắc hương Để cho anh nhớ anh thương Ngày đêm chẳng ngủ anh thường mộng mơ Rồi anh lên mạng làm thơ Gởi cho ai đó bài thơ diễm tình Trời sanh em lại quá xinh Để cho anh đó thấy mình xuyến xao Yêu em nhiều lắm biết bao Em là tiên nữ hoa đào ngát hương Cầu cho ngọn gió ngàn phương Mang em về bến Thiên Đường bên anh Để nhìn đôi mắt long lanh Mắt xanh xanh biếc mộng lành em trao Em là vườn lá lao xao Như hoa mới nở đón chào mùa xuân Bởi em là đó giai nhân Hương trời sắc nước một nàng tiên nga Yêu em hương sắc mặn mà Nhớ em anh nhớ anh mà tương tư....! (15 phút xktt theo lời đề nghị của em gái ĐÊM NAY BUỒN LẮM NGẮM MÂY TRỜI Đêm nay buồn lắm ngắm mây trời Gió mãi rồi đây mưa lá rơi Mưa vẫn rơi hoài cho lá rụng Trong hồ thu đó cá bơi bơi...! Bao giờ thôi gió lá thôi rơi Và nắng tình yêu lan khắp nơi Nắng của ngàn năm muôn kiếp trước Rồi mưa cùng nắng chạnh lòng tôi ! Buồn ơi một kiếp mãi đi hoang Nên đã lang thang khắp địa đàng Sông nước tràng giang trùng điệp điệp Chỉ là mộng mỵ với mơ hoang ! Ta đã sanh ra một kiếp người Chỉ là gió thoảng với mây trôi Đời ta là khói sương mờ ảo Trong kiếp phong ba của cuộc đời ! Một kiếp phong trần với gió sương Yêu đương chi nữa để thêm buồn Tình là chiếc bóng thời gian ảo Nay đã xa rồi với vấn vương....! Nhớ thương chi nữa tình dang dở Những mảnh tình qua đổ lệ nhòa Thôi hết rồi em người một ngã Tiếc làm chi nữa buổi chia xa.....! (CTVL xin tặng cho những ai đã nếm mùi cay đắng trong tình yêu) |
TRĂNG CÒN NGỦ TRONG VƯỚN CÂY XANH LÁ
0 nhận xét:
Đăng nhận xét