Buồn buồn ta lại làm thơ
Buồn buồn ta lại ngồi mơ ta buồn
Tình xưa giờ đã muôn phương
Thế thôi là hết phố phường quạnh hiu
Ta đi gom hết nắng chiều
Cho chim ngàn cánh cho dìu lên mây
Rồi mưa rồi nắng mây bay
Trong vườn hoa lá phôi phai sắc hồng
Ngắm trời ngắm đất mênh mông
Nhớ thương tình cũ nghe lòng quặn đau
Thời gian như thể bóng câu
Tuổi thơ giờ đã phai màu gió trăng
Đêm nay ta nhớ đến nàng
Nhớ thương ai đó mơ màng trong mơ...!
Sài Gòn 15/8/1999
- Blogger Comment
- Facebook Comment
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét