TƯƠNG TƯ

Người vngười nhớ ta chăng
Ta về ta nhớ hàm răng người cười
Nhmây nhớ nước chân trời 
Nước còn luân chuyển muôn đời không ngưng
Người về người có bâng khuâng
Ta về không ngủ bao lần tương tư
Tay ta nắm lấy lòng thơ
Dải tung như lụa ngập bờ thương yêu
Trời cao còn đọng bóng chiều
Gió sương còn đó tình nhiều như trăng
Tình cao đến tận cung Hằng
Như mưa tháng tám ngập tràn đại dương
Tình yêu như khói như sương
Như chim ngàn cánh thiên đường trên cao
Như trời lấp lánh muôn sao
Như hoa với bướm xôn xao giọt tình
Tình yêu trên khắp hành tinh
Tình nào cũng đắm tình nào cũng say
Nếu còn trái đất lăn quay
Thì tình còn mãi ngất ngây nồng nàn
Tình yêu nơi cõi địa đàng
Muôn đời còn mãi thế gian cõi nầy
Vì đây là cõi trần ai
Luân hồi sanh tử còn hoài ai ơi
Nên thơ tình ái rực trời
Thơ còn bay mãi sáng ngời như sao
Tình yêu là cánh hoa đào
Nên người nhân thế ngày nào cũng yêu   
Simh sôi nẩy nở cho nhiều
Đời vui là thế cô liêu lại buồn...                      
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét