Ai ru ta ngủ mùa thu
Để cho lá úa mịt mù trần gian
Trăng rơi trên cõi địa đàng
Trăng còn xuống nước trăng tan giữa dòng
Trăng vừa mới lội bên sông
Vườn hoa thơm ấy ngập lòng ai ơi
Đêm nay nằm ngủ giữa trời
Nghe thu lá rụng chơi vơi nỗi buồn
Nhớ xưa tình ngập mùi hương
Mà nay tình đã xót thương nghìn trùng
Tình vui nay lại thấy buồn
Nghe thơ tình ái trong hồn ngẩn ngơ
Thu ơi lá rụng thẫn thờ
Lá còn rơi mãi mịt mờ dáng xưa....
Để cho lá úa mịt mù trần gian
Trăng rơi trên cõi địa đàng
Trăng còn xuống nước trăng tan giữa dòng
Trăng vừa mới lội bên sông
Vườn hoa thơm ấy ngập lòng ai ơi
Đêm nay nằm ngủ giữa trời
Nghe thu lá rụng chơi vơi nỗi buồn
Nhớ xưa tình ngập mùi hương
Mà nay tình đã xót thương nghìn trùng
Tình vui nay lại thấy buồn
Nghe thơ tình ái trong hồn ngẩn ngơ
Thu ơi lá rụng thẫn thờ
Lá còn rơi mãi mịt mờ dáng xưa....
Tình em còn đó trong tim
Em nằm trong đó im im chẳng cười
Nhớ em buồn lắm bên đời
Trăng nằm không ngủ trăng ơi lệ tràn
Em nằm trong đó im im chẳng cười
Nhớ em buồn lắm bên đời
Trăng nằm không ngủ trăng ơi lệ tràn
Trăng bơi trong nước trăng tan
Rồi trăng quạnh quẻ trăng tàn đêm nay
Trăng tình yêu đó trăng say
Nghe mùa thu ngủ trên cây lạnh lùng
Nhớ ai buồn lắm vô cùng
Trăng treo trong gió trăng buồn trong mưa
Tình yêu là một vườn mơ
Nhớ thương ngày ấy bây giờ ta đau
Tình xưa tươi sáng như sao
Mà nay tình đã phai màu khói sương
Tuổi thơ là tuổi thiên đường
Nhớ thương ai đó tình vương lệ sầu !
Tôi với hồn thơ mơ bến trăng
Lênh đênh trên nước tận cung Hằng
Mùa thu cho sắc phai vàng úa
Trong vũng sông Mê chốn địa đàng !
Tôi với hồn hoa ru bướm ong
Cho thơ tình ái ngự muôn lòng
Và hoa muôn sắc hoa tình ái
Hoa của muôn đời với đợi mong !
Tôi với hồn tôi tôi với tôi
Tình tôi trong gió ngập mây trời
Trong tôi có cả niềm ân ái
Như ánh sao sa rất rạng ngời !
Tôi với hồn tôi mây cỏ hoa
Của lòng trinh trắng tợ mây sa
Và trong tiềm thức rung rinh ấy
Trăng với tình yêu rất đậm đà !
Thơ nghĩa là trăng gió lạnh lùng
Tình còn chi nữa kể như không
Mùa thu còn mãi màu hoa tím
Hoa của muôn đời với đợi mong !
Rồi trăng quạnh quẻ trăng tàn đêm nay
Trăng tình yêu đó trăng say
Nghe mùa thu ngủ trên cây lạnh lùng
Nhớ ai buồn lắm vô cùng
Trăng treo trong gió trăng buồn trong mưa
Tình yêu là một vườn mơ
Nhớ thương ngày ấy bây giờ ta đau
Tình xưa tươi sáng như sao
Mà nay tình đã phai màu khói sương
Tuổi thơ là tuổi thiên đường
Nhớ thương ai đó tình vương lệ sầu !
Lênh đênh trên nước tận cung Hằng
Mùa thu cho sắc phai vàng úa
Trong vũng sông Mê chốn địa đàng !
Tôi với hồn hoa ru bướm ong
Cho thơ tình ái ngự muôn lòng
Và hoa muôn sắc hoa tình ái
Hoa của muôn đời với đợi mong !
Tôi với hồn tôi tôi với tôi
Tình tôi trong gió ngập mây trời
Trong tôi có cả niềm ân ái
Như ánh sao sa rất rạng ngời !
Tôi với hồn tôi mây cỏ hoa
Của lòng trinh trắng tợ mây sa
Và trong tiềm thức rung rinh ấy
Trăng với tình yêu rất đậm đà !
Thơ nghĩa là trăng gió lạnh lùng
Tình còn chi nữa kể như không
Mùa thu còn mãi màu hoa tím
Hoa của muôn đời với đợi mong !
0 nhận xét:
Đăng nhận xét