TÔI VỚI HOÀNG HOA

Tôi với Hoàng Hoa tôi với Hoa
Chỉ là mộng mỵ giấc kiêu xa
Hồn tôi là đóa hoa trinh trắng
Trong giấc mơ yêu quá đậm đà !

Tôi với Hoàng Hoa tôi với ai
Tình tôi như thể gió mây bay
Và mây cùng nước luôn bao ph
Vây kín hồn em trong ngất ngây !

Em một loài hoa cõi địa đàng
Mang danh là đó một hồng nhan
Tình còn trong trái tim trong trắng
Em đã yêu rồi dưới ánh trăng !

Dưới ánh trăng xanh quá dịu dàng
Bởi vì em đó một hồng nhan
Làm bao kẻ chết vì mê đắm
Bởi vì em đó đẹp như trăng !    

Trăng là trăng đó của tình thơ
Trăng của tình yêu của mộng mơ
Trăng của ngàn năm trăng bất t
Trăng còn sống mãi vạn trời mơ....!

Ta đã yêu nàng như đã yêu
Như nước sông xanh những buổi chiều
Như thể hoàng hôn vừa chợp tắt
Bên nàng say đắm gió hiu hiu....!

Tôi đã yêu nàng tôi đã si
Tôi yêu ai đó một bờ mi
Yêu dòng suối đổ khi em khóc
Trời em đẹp quá đến lâm ly ! (người đẹp mà khóc rất là đáng yêu)

Trời ơi tôi biết nói làm sao
Ngơ ngẩn hồn tôi tận xứ nào
X của ủa Hoang Hoa la ben mong
Ngo nhu la do giac chiem bao.....!giacưu 
êneàngangàng Hoan
            
       
    
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét