[Hoàng Sa - Trường Sa]
Nhân sự kiện sắp tới ngày quân lực Việt Nam cộng hòa (19/6), xin gửi đến quý bạn đọc đôi nét về một đội quân hèn nhát, bạc nhược đã bám đít ngoại bang giày xéo trên nền độc lập, tự do mà Đảng, Nhân dân ta đã phải đánh đổ biết bao xương máu mới có được.
VẬY, BẢN CHẤT QUÂN LỰC VNCH NẰM Ở ĐÂU?
Đó là 1 đội quân được trang bị vũ khí khí tài hiện đại nhất của thế kỷ 20 nhưng họ thiếu những trang bị cần thiết nhất đó là: lòng dân, cầm súng ko có lý tưởng, chết nhát, khinh địch cho đến ngày nay đã 39 năm mà họ vẫn ko hề thay đổi cái tư duy đo vẫn bảo thủ, vẫn xem thường quần chúng, và chẳng biết gì về đối phương
Đó là 1 đội quân đánh đấm đều phụ thuộc vào Mỹ, sinh ra nhờ tiền của Mỹ, và số phận của nó phụ thuộc hoàn toàn vào ý chí của Mỹ, ko có cái gì để gọi là tự lực cánh sinh khi mỹ cút.
Đó là 1 đội quân có tướng có tá nhưng tướng tá tài không có, đức cũng không, suốt ngày ăn chơi phè phởn, lạm dụng chức quyền, đè đầu cưỡi cổ nhân dân, sống thì như ông hoàng, lãng mạn thì như Dirty Dancing, lãng tử và hào hoa như tầu.
Đó là 1 đội quân được mô tả trang bị tận răng, oai phong lẫm liệt có như thế thì mới đủ sức gánh vác trọng trách quốc gia, mới hết lòng bảo quốc an dân, nhưng khi đánh trực diện với quân giải phóng thì chạy như đàn vịt, chạy rẽ cả đất, họ đã có những màn đối không và đối đất mà không quân đội nào trên thế giới này có thể tác chiến như họ.
Đó là 1 đội quân sống dai nhất, đã khai tử 39 năm mà vẫn chưa nghẻo, vẫn còn cố duyệt binh vào ngày này. Một quân đội không có dân, chính phủ, lãnh thổ, không vũ khí, khí tài (chỉ có cái mồm hô hào và nổ, chém gió túi bụi). Ngân sách quốc phòng duy nhất là vác thùng đi hù thiên hạ quyên tiền ….
Các bạn hẳn còn nhớ vào ngày 30/4/1975 hơn 2 triệu tàn quân đã phải ra trình diện quân giải phóng, tướng hùng, tá giỏi, lính tinh nhuệ ngày nào khi ra trình diện đều răm ra răm rắp không thấy 1 anh nào kêu to lên như thời còn Mỹ. Vừa mới qua ngày "tháng 4 đen" này nhoằng cái đã đến ngày Quân lực cho nên chúng ta cũng nên sơ qua một vài cái nhất của quân đội cờ vàng cho con cháu họ nở mày nở mặt với tiền nhân họ và sau 39 năm lưu vong xứ người. Khi được BU cứu vớt trong sự hoảng loạn cho định cư, đám con phá gia chi tử cờ vàng lại chứng nào tật đó, “giang sơn dễ đổi, bản tính khó rời”, vẫn chém gió rần rần ở chốn tạm dung nổ điếc lỗ tai đến thần sét cũng phải chào thua cờ vàng.
Đã không biết cái thân tay sai nô lệ, ăn nhờ ở đậu xứ người mà còn bày đặt đòi hỏi tự do dân chủ, nhân quyền cho quốc nội, bị lột hết vỏ biến tướng ra nay vẽ ra cả xã hội dân sự để mà bịp dân.
Đó chính là bản chất của một đội quân bán nước.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét