Giải Phẫu Bong Bóng Trung Quốc
Nguyên Lam: Xin kính chào ông Nghĩa. Sau khi cắt lãi suất và hạ mức dự trữ pháp định của ngân hàng hồi cuối Tháng Sáu để bơm tiền vào thị trường chứng khoán, giới chức tài chính Bắc Kinh vẫn không hãm được đà giảm giá cổ phiếu nên tuần qua họ tung ra nhiều biện pháp khác. Kỳ trước ông có phân tích điều ông gọi là “Thị trường chứng khoán với màu sắc Trung Quốc” và tiên báo rằng nạn bán tháo sẽ xảy ra. Quả nhiên là vài hôm sau, các thị trường đều sụt giá và gây hốt hoảng cho giới đầu tư. Giữa những dao động bất thường đó, xin đề nghị ông giải thích tiếp là vì sao kinh tế Trung Quốc hay gặp hiện tượng bong bóng như vậy, và hậu quả sẽ là gì?
Nguyễn-Xuân Nghĩa: - Ta đang chứng kiến sự lúng túng của lãnh đạo Bắc Kinh khi họ muốn nâng giá hoặc ít ra là hãm đà tuột giá của thị trường chứng khoán bằng các biện pháp vừa kín vừa hở. Kín là chiến dịch đả kích nước ngoài có ý đồ xấu với Trung Quốc khi loan tin bất lợi về thị trường Trung Quốc, hở là khi cho mở cuộc điều tra về âm mưu bán tháo. Kín thì có việc hơn 650 doanh nghiệp ngưng giao dịch cổ phiếu vào Thứ Ba tuần trước. Hở thì có lệnh cấm mấy chục công ty phát hành cổ phiếu lần đầu, gọi là IPO, để không gọi thêm vốn và còn cho nhìều doanh nghiệp tài chính của nhà nước bơm tiền vào thị trường để nâng giá., v.v… Chỉ theo dõi hàng chục động thái ấy ta cũng thấy ra sự bần thần của giới hữu trách trước nạn bể bóng. Bây giờ ta mới tìm hiểu vì sao mà sau trái bóng địa ốc đến lượt trái bóng cổ phiếu đã bể.
Nguyên Lam: Thưa ông, thế giới đã từng chứng kiến nhiều vụ bể bóng xảy ra ở xứ khác, kể cả tại Hoa Kỳ hay Nhật Bản. Thế cái gì là sắc thái riêng của kinh tế Trung Quốc mà các xứ khác ít gặp?
Chiến lược cưỡng bách kinh tế ầy quả nhiên đã cho Trung Quốc một đà tăng trưởng ngoạn mục trong ba chục năm. Tuy nhiên mặt trái của sự ngoạn mục đó là tăng trưởng thiếu phẩm chất, gây bất công, động loạn, lãng phí, hủy hoại môi sinh và không bền
Nguyễn-Xuân Nghĩa
Nguyễn-Xuân Nghĩa: - Thưa là sắc thái riêng của kinh tế Trung Quốc có ba đặc điểm. Thứ nhất là hiện tượng “bóc lột tài chính” khi tiền lời ký thác của dân chúng vào ngân hàng và lương bổng của công nhân lại bị ép ở mức thấp. Mục tiêu là để ngân hàng của nhà nước thu tiền rẻ và doanh nghiệp của nhà nước có lợi thế cạnh tranh. Thứ hai là chính sách kinh tế dựa vào đầu tư để nâng sản xuất hầu xuất khẩu ra ngoài bất kể lời lỗ. Mục tiêu là để Trung Quốc trở thành công xưởng toàn cầu có đà tăng trưởng cao. Đặc tính thứ ba là nhà nước điều tiết thị trường chứ không theo quy luật thị trường. Mục đích là để bảo vệ quyền lực của một đảng có 88 triệu đảng viên. Chiến lược cưỡng bách kinh tế ầy quả nhiên đã cho Trung Quốc một đà tăng trưởng ngoạn mục trong ba chục năm. Tuy nhiên mặt trái của sự ngoạn mục đó là tăng trưởng thiếu phẩm chất, gây bất công, động loạn, lãng phí, hủy hoại môi sinh và không bền.
- Từ nhiều năm rồi, lãnh đạo Trung Quốc hiểu ra điều ấy và muốn sửa. Một hướng cải tổ là tìm lực đẩy ở sức tiêu thụ của thị trường nội địa thay vì đầu tư. Muốn vậy, họ khuyến khích người dân tiêu thụ thay vì cứ tiết kiệm để phòng ngừa sự bất trắc của một cuộc sống chưa có những điều kiện an sinh xã hội thỏa đáng. Nhưng họ vẫn muốn nâng đỡ hệ thống doanh nghiệp nhà nước và duy trì khả năng xuất khẩu cao. Vì hai yêu cầu song hành mà trái ngược, họ mới điều hướng tiêu thụ của người dân vào lãnh vực gia cư địa ốc ở trong nước.
Nguyên Lam: Theo như ông vừa trình bày, lãnh đạo Bắc Kinh mở ra cơ hội cho người dân được đi vào thị trường bất động sản là nhằm giải quyết hai nhu cầu trái ngược, hai nhu cầu ấy là gì?
Nguyễn-Xuân Nghĩa: - Ra khỏi tiêu chí thời Đặng Tiểu Bình là xây dựng “xã hội tiểu khang” - là vừa đủ ăn - các thế hệ lãnh đạo về sau có tham vọng cao hơn, đó là sự hình thành của tầng lớp trung lưu biết tin vào chế độ trong đà đô thị hóa của cả xã hội. Muốn người dân tiêu thụ nhiều hơn để làm lực đẩy cho sản xuất thì phải nâng lợi tức của họ mà nhà nước vẫn làm chủ thị trường.Rốt cuộc thì giá nhà quá cao vẫn vuột khỏi tầm tay của nhiều người trong khi thị trường địa ốc trở thành bong bóng. Từ đầu năm 2014 thì trái bóng ấy bể, giá nhà sa sút, nhiều nhà đầu tư mất vốn, kinh tế suy trầm. Đấy là lúc lãnh đạo Bắc Kinh nghĩ đến một thị trường thay thế, là thị trường chứng khoán/p>Nguyễn-Xuân Nghĩa
- Giải pháp lưỡng tiện là điều hướng đầu tư của người dân vào thị trường địa ốc để làm giàu vì thị trường này kéo theo nhiều ngành nghề như xây dựng nhà cửa, thương xá và đem lại thu hoạch cho các địa phương nhờ đất đai. Trong khi đó, các doanh nghiệp và ngân hàng của nhà nước vẫn giữ vị trí chủ đạo và còn tham gia vào việc điều hướng đầu tư ấy cho nhu cầu gia cư của dân chúng. Khi nhà bán chạy và giá tăng vọt thì giới đầu tư có lời và càng hút thêm đầu tư. Hiện tượng ấy có lợi cho lãnh đạo khi thế giới bị Tổng suy trầm vào các năm 2008-2009 làm xuất khẩu giảm sút.
- Thế nhưng vì những lệch lạc cũng thuộc bản sắc xã hội chủ nghĩa, thành phần có chức có quyền đã nhân đó nhảy vào thị trường để đầu cơ, từ đất đai đến nhà cửa hay cao ốc thương mại. Hậu quả là giá nhà đất tăng vọt tại nhiều thành phố thuộc lớp thứ nhất như Bắc Kinh, Thẩm Quyến, Quảng Châu và Thượng Hải. Rốt cuộc thì giá nhà quá cao vẫn vuột khỏi tầm tay của nhiều người trong khi thị trường địa ốc trở thành bong bóng. Từ đầu năm 2014 thì trái bóng ấy bể, giá nhà sa sút, nhiều nhà đầu tư mất vốn, kinh tế suy trầm. Đấy là lúc lãnh đạo Bắc Kinh nghĩ đến một thị trường thay thế, là thị trường chứng khoán.
Nguyên Lam: Thưa ông, thính giả của chúng ta có thể hiểu rằng sau khi điều hướng đầu tư vào thị trường địa ốc nhằm nâng cao lợi tức và tài sản của người dân, lãnh đạo Bắc Kinh mặc nhiên thổi lên một trái bóng đầu cơ. Bấy giờ họ nghĩ đến một thị trường khác là cổ phiếu, có phải không? Nguyễn-Xuân Nghĩa: - Thưa rằng đúng như thế và ta thấy ra một đặc tính khác của lãnh đạo Trung Quốc là “duy ý chí”.
- Trong nhiều năm liền, thị trường chứng khoán Trung Quốc chẳng có gì là hấp dẫn vì nghiệp vụ thì rắc rối mà luật lệ lại mơ hồ. Người dân không mấy tin tưởng vào việc đầu tư có quá nhiều rủi ro trong thị trường này. Nhưng chính là muốn vì điều hướng đầu tư của người dân mà lãnh đạo Bắc Kinh mới giải tỏa luật lệ và còn khuyến khích việc vay tiền của các công ty môi giới để mua cổ phiếu. Mục tiêu của họ gồm có hai mặt, thứ nhất là cho người dân có cơ hội làm giàu để còn nâng mức tiêu thụ và thứ hai là giúp các doanh nghiệp huy động được vốn để còn trả nợ. Nhưng chính điều kiện dễ dãi ấy mới khiến nhiều người lao vào thị trường chứng khoán trong khi các doanh nghiệp thi đua phát hành cổ phiếu để lấy tiền trả nợ. Trong hoàn cảnh thực tế là sản xuất suy trầm, doanh lợi giảm mà giá cổ phiếu vẫn tăng vọt thì chúng ta lại có một bong bóng nữa.
- Đặc điểm ở thị trường này là số nhà đầu tư tham dự thật đông đảo, còn hơn số đảng viên cộng sản, mà đa số là loại cò con, chưa tốt nghiệp trung học, chẳng hiểu gì về thị trường, cứ thấy lên giá là mua vào rồi vài tuần sau lại bán ra khi xuống giá. Phản ứng bày đàn khiến giá cổ phiếu có thể tăng gấp ba trong thời gian rất ngắn nhưng vì chẳng có giá trị thực tế, cái giá ảo đó bắt đầu sụp.
Nguyên Lam: Bây giờ thì lãnh đạo Trung Quốc tính sao thưa ông? Liệu họ có tiếp tục bơm thêm tiền để cứu lấy thị trường này hay là đành bó tay như với thị trường gia cư đã bể từ năm ngoái?
Nguyễn-Xuân Nghĩa: - Tôi thật sự không biết rằng họ tính sao và nếu có một người biết được thì đấy là Chủ tịch Tập Cận Bình! Ông ta là người duy nhất có thể quyết định chứ cũng không là Tổng lý Quốc vụ viện Lý Khắc Cường. Chính là vì Thủ tướng Lý Khắc Cường chẳng nói gì mà hôm Thứ Ba vừa rồi, thị trường cổ phiếu lại mất giá nữa vì thiên hạ đoán là nhà nước bó tay.
- Mình có thể mường tượng ra bài toán của lãnh đạo Bắc Kinh như thế này: một đàng thị thị trường gia cư đã đình đọng sau khi bóng bể, đằng kia là thị trường cổ phiếu cũng sa sút. Nếu đà này tiếp tục thì tiêu thụ của tư nhân cùng giảm với lợi nhuận và đầu tư của doanh nghiệp với hậu quả sau cùng là tăng trưởng giảm, thất nghiệp cao. Họ chỉ có thể nâng lợi tức và tiêu thụ của người dân nếu cho phép đầu tư ra nước ngoài hay nếu nâng lãi suất ký thác cho dân được thêm lời. Nếu cho đầu tư ra ngoài thì họ phải giải tỏa thị trường ngoại hối và nếu tăng lãi suất ký thác thì ngân hàng và doanh nghiệp của nhà nước phải chịu phí tổn cao hơn. Vì vậy, lãnh đạo Trung Quốc gặp thế kẹt nên đành nay bơm mai hãm làm thị trường càng dao động dữ dội cho tới khi cũng tan.
...Nhưng chính điều kiện dễ dãi ấy mới khiến nhiều người lao vào thị trường chứng khoán trong khi các doanh nghiệp thi đua phát hành cổ phiếu để lấy tiền trả nợ. Trong hoàn cảnh thực tế là sản xuất suy trầm, doanh lợi giảm mà giá cổ phiếu vẫn tăng vọt thì chúng ta lại có một bong bóng nữaNguyên Lam: Câu hỏi kế tiếp, thưa ông, có thính giả nêu thắc mắc về kinh tế Trung Quốc rằng ai là chủ nợ của núi nợ khổng lồ của xứ này, được ước lượng là gần 30 ngàn tỷ đô la?Nguyễn-Xuân Nghĩa
Nguyễn-Xuân Nghĩa: - Theo tổ hợp tư vấn McKinsey thì tính đến cuối năm ngoái tổng số nợ của Trung Quốc đã vượt 280% Tổng sản lượng với tốc độ nhanh chưa từng thấy và nay tương đương với khoảng 28 ngàn tỷ đô la. Kể về thành phần khách nợ thì 55% là nợ của khu vực công quyền từ trung ương đến địa phương, 65% là của các tổ chức tài chính, 125% là nợ của doanh nghiệp phi tài chính và 38% là nợ của các hộ gia đình. Chủ nợ chính yếu là trong nội địa, là giới đầu tư và các ngân hàng của Trung Quốc.
- Về chuyện nợ nần đó, chi tiết đáng ngại thứ nhất là từ 40 đến 45%, là gần phân nửa khối nợ trị giá hơn 21 ngàn tỷ đô la của ba thành phần khách nợ là 1) các hộ gia đình, 2) doanh nghiệp và 3) nhà nước đều liên hệ đến thị trường gia cư vừa bể bóng và nhà cửa ế ẩm mất giá nên khó thu hồi. Đấy là hậu quả tai hại của việc nhà nước điều hướng tài nguyên và thổi lên bong bóng địa ốc. Thứ hai là nợ của công quyền địa phương, chủ yếu là các cơ sở tài trợ do chính quyền địa phương lập ra và vay tiền của các ngân hàng của nhà nước ở địa phương. Phân nửa số nợ của nhà nước là từ các công ty tài trợ này để đưa vào khu vực xây cất, tức là cũng liên hệ đến thị trường địa ốc. Số thu của nhiều tỉnh thật ra còn thấp hơn khoản nợ đó. Rủi ro thứ ba là tới 30% số nợ tồn đọng, tương đương với sáu ngàn 500 tỷ đô la, là thuộc loại “ngân hàng chui”, của các công ty tài chính nằm ngoài lĩnh vực ngân hàng. Ngân hàng thì nhận ký thác và cho vay ra với sổ sách tương đối rõ ràng, ngân hàng chui là các công ty tài chính đi vay ngoài sổ sách ngân hàng và thường dồn tiền vào các nghiệp vụ đầu cơ có rất nhiều rủi ro vỡ nợ.
Nguyên Lam: Thưa ông, trong bối cảnh bất trắc như vậy thì lãnh đạo Bắc Kinh có cách nào giải quyết núi nợ này không? Thí dụ như sử dụng khối dự trữ ngoại tệ trị giá gần bốn ngàn tỷ đô la thì có được không?
Nguyễn-Xuân Nghĩa: - Thật ra, bán dự trữ ngoại tệ để mua đồng bạc nội địa trả nợ thì làm đồng Nguyên lên giá và càng khó xuất khẩu nên chưa chắc đã là giải pháp tốt đẹp. Vả lại, khoản nợ của chính quyền trung ương chỉ lên tới 27% của GDP, tức là còn thấp, nên họ có thể đi vay thêm bằng cách phát hành trái phiếu để có tiền bù lỗ. Nhưng tất nhiên là hệ thống ngân hàng và doanh nghiệp vẫn bị rủi ro lớn và trong bối cảnh đầy bất trắc hiện nay, khi thị trường gia cư rồi cổ phiếu đều theo nhau tuột dốc thì một vụ khủng hoảng tài chính vẫn có thể xảy ra. Kết luận ở đây là nhà nước chẳng điều tiết được thị trường mà còn bị thị trường quật ngược!
Nguyên Lam: Nguyên Lam xin cảm tạ ông Nghĩa về bài phân tích này.
Chứng khoán Trung Quốc tiếp tục rớt, dân nghi bị lừa
Hôm nay 08/07/2015, theo AFP, chứng khoán Thượng Hải tiếp tục rớt giá thêm gần 6%, cho dù chính quyền Trung Quốc và các công ty môi giới chứng khoán có nhiều biện pháp khẩn cấp. Chỉ trong vòng ba tuần, các sàn chứng khoán Trung Quốc đã bị mất giá tổng cộng hơn 3.200 tỷ đô la, tương đương với hơn 10 lần GDP của Hy Lạp năm ngoái.
Ngay từ giữa ngày, chỉ số chứng khoán Thượng Hải sụt 3,89%. Chỉ số này tiếp tục rới dài cho đến cuối ngày với gần 6% (3.507,19 điểm), có lúc lên đến hơn 8,20%. Chứng khoán Thẩm Quyến cũng sụt giá 2,50% (1.884,45 điểm).
Người phát ngôn của Cơ quan quốc gia quản lý các thị trường tài chính, Deng Ge, thừa nhận : « Nỗi sợ hãi của các nhà đầu tư và việc bán ồ ạt chứng khoán một cách phi lý đã gây ra một áp lực mạnh lên nguồn tiền mặt của các sàn chứng khoán ». Các chỉ số chứng khoán tiếp tục sụt mạnh hôm nay cho thấy nỗi lo sợ chưa ngừng lại, cho dù chính quyền đã có một loạt biện pháp.
Nhà môi giới tài chính Zheng Ge, của công ty Wanda Futures, dự đoán : « sự khủng hoảng của thị trường chứng khoán sẽ ảnh hưởng dây chuyền đến các thị trường tài chính khác, gây tâm trạng hoảng loạn ». Và lượng tín dụng sẽ tiếp tục giảm do không khí hoài nghi bao trùm.
Bắc Kinh hứa sẽ bơm đủ tiền
Bắc Kinh hứa sẽ cấp « đầy đủ tiền mặt » cho các cơ sở môi giới tài chính để bảo đảm hoạt động cấp tín dụng cho các nhà đầu tư diễn ra bình thường. Tuy nhiên, các biện pháp được đưa ra hồi cuối tuần và trước đó dường như không mang lại kết quả. Hiện tại, hơn 1.300 doanh nghiệp niêm yết đã ngưng giao dịch, để ngăn chặn chứng khoán sụt giá hơn nữa, như vậy, khoảng 40% số chứng khoán niêm yết bị tê liệt. Việc một số lượng lớn doanh nghiệp đình chỉ hoạt động càng khiến số lượng tiền mặt dự trữ giảm xuống.
Đại đa số các nhà đầu tư vào chứng khoán là các cá nhân, họ thường a dua theo phong trào và vay tiền qua các dịch vụ cấp tín dụng của các cơ sở môi giới, gọi là « giao dịch ký quỹ » (margin trading). Chính phong trào này đã thúc đẩy chứng khoán tăng vọt trong năm vừa qua.
Họ cướp tiền của chúng tôi!
Phóng viên AFP tại Thượng Hải đã trực tiếp chứng kiến cảnh hàng chục người ở lứa tuổi 70, đang căng thẳng và bất mãn theo dõi diễn biến của giá cổ phiếu trên màn hình tại một phòng giao dịch chứng khoán. Một người trong số họ tâm sự đã mất số tiền tương đương một triệu đô la, cùng rất nhiều ảo tưởng. Ông Gu Yongbiao nói : « Các doanh nghiệp và các định chế đã cướp hết tiền của chúng tôi. Chính chúng tôi, những người đầu tư cá nhân, đã lấy hết tiền của mình để trả cho họ ! ». Người nói chuyện với AFP cho biết ông chơi chứng khoán từ 20 năm nay, sau khi rời khỏi một doanh nghiệp Nhà nước. Người đàn ông này cho biết thêm, ở Thượng Hải, hầu như gia đình nào cũng có một người đầu tư vào chứng khoán.
Báo mạng Pháp Capital ngày hôm qua (bài « Le grand n’importe quoi de la Bourse chinose »), đưa ra con số hàng chục triệu người Trung Quốc đầu tư vào chứng khoán. Kể từ 2014, hơn 170 triệu tài khoản mới đã được mở, trong đó chỉ riêng trong tháng 5/2015, tức là trước khi chứng khoán rớt giá, có gần 20 triệu tài khoản mới.
Theo quan điểm của rất nhiều người, chính quyền Trung Quốc buộc phải can thiệp mạnh hơn để chấm dứt làn sóng rút vốn, và để tránh bất bình tăng vọt trong dân chúng.
Một số giải đáp của phóng viên kinh tế AFP
Để hiểu thêm vì sao chứng khoán Trung Quốc rớt giá mạnh, sau đây là một số giải thích của phóng viên kinh tế của AFP Albee Zhang.
Vì sao chứng khoán Trung Quốc lại tăng vọt ?
Chứng khoán Trung Quốc bắt đầu tăng từ cuối năm 2014, đúng vào lúc tỷ lệ tăng trưởng toàn năm của Trung Quốc thấp nhất kể từ 24 năm nay. Sự phục hồi chứng khoán của Trung Quốc được tiếp sức bởi quyết định của Ngân hàng trung ương Trung Quốc ngày 21/11/2014 hạ thấp lãi suất chỉ đạo, lần đầu tiên kể từ ba năm nay. Song song vào đó, là việc khai trương một sàn giao dịch kết nối, cho phép các nhà đầu tư quốc tế - thông qua Hồng Kông – có thể mua được các chứng khoán tại Thượng Hải, và ngược lại, người Trung Quốc có thể mua được các cổ phiếu được niêm yết tại Hồng Kông.
Sang năm 2015, tình hình tiếp tục tươi sáng, chỉ số Thượng Hải vượt quá ngưỡng 5.000 vào đầu tháng 6/2015, nhờ ở « thành công » của hệ thống huy động vốn qua các công ty môi giới chứng khoán, gọi là « giao dịch ký quỹ », một hệ thống cho phép tạo ra nhiều lợi nhuận, nhưng cũng dễ gây thất thoát. Chỉ số chứng khoán đạt đỉnh ngày 12/06, cao hơn 150% so với cách đó một năm.
Tại sao chứng khoán bị rớt ?
Vào thời điểm chứng khoán đạt đỉnh, định chế quản lý chứng khoán Trung Quốc CSRC tuyên bố muốn giới hạn các hoạt động cho các cá nhân vay tiền nói trên để đầu tư vào chứng khoán. Ngày hôm sau, cơ quan này đồng thời cấm cả việc giao dịch với các quỹ cho vay, hoạt động bên ngoài hệ thống nói trên.
Vào lúc các thị trường mở cửa trở lại, các nhà đầu tư, lo ngại vì những giới hạn này, bắt đầu thoái vốn, và kể từ đó làn sóng rút vốn trở nên không kiểm soát được, với kết quả là chứng khoán Thượng Hải mất giá hơn 30% trong ba tuần. Vốn bị rút mạnh, vì các nhà đầu tư cần tiền để trả các khoản vay « giao dịch ký quỹ ».
Chính quyền đã có những biện pháp nào để hỗ trợ thị trường ?
Chỉ số Thượng Hải sụt 7,4% ngày 26/06. Ngày tiếp theo, Ngân hàng trung ương Trung Quốc tuyên bố sẽ hạ thấp lãi suất chỉ đạo và giảm tỷ lệ dự trữ bắt buộc của các ngân hàng. Cơ quan quản lý chứng khoán quốc gia Trung Quốc CSRC đồng thời quyết định giảm nhẹ các quy định giới hạn các hoạt động « giao dịch ký quỹ », cũng như cho phép giảm các chi phí giao dịch chứng khoán.
Không lâu sau đó, chính phủ Trung Quốc tuyên bố một kế hoạch đưa lên sàn chứng khoán một loạt các quỹ hưu trí, và việc nhiều định chế đầu tư quan trọng của Nhà nước mua các chứng khoán trên thị trường.
Cuối cùng, để tránh xu thế mất giá, CSRC cũng quyết định giảm số lượng và quy mô của các niêm yết mới, thậm chí còn tạm thời dừng hẳn hoạt động này.
Ngân hàng trung ương Trung Quốc cũng tuyên bố sẽ cấp tiền mặt cho China Securities Finance Corp, một tổ chức của nhà nước hoạt động trong lĩnh vực « giao dịch ký quỹ », trong khi đó 21 tổ chức môi giới tài chính (lớn nhất) thì cho biết sẽ đầu tư ít nhất 120 tỷ yuan (19,3 tỷ đô la) vào chứng khoán.
Sắp tới điều gì sẽ xảy ra ?
Không ai thực sự biết được, còn thị trường thì rất biến động. Các nhà đầu tư, do áp lực buộc phải bán, sẽ phải hạ giá xuống nữa, cũng có thể những người nhân cơ hội này để mua vào. Trả lời AFP, nhà phân tích Zhang Qi, thuộc Tập đoàn chứng khoán Hải Thông (Haitong Securities), nhận xét : « Niềm tin của các nhà đầu tư vào các thị trường bị tan vỡ, khó mà nói rằng thị trường sẽ bình ổn trở lại, và sẽ hồi phục từ đợt rớt giá này ». Tuy nhiên, người này hy vọng chỉ số Thượng Hải có thể vọt trở lại ở mức 4.000 điểm trong tháng tới.
Đâu là những hệ quả có thể của hiện tượng này ?
Một số nhà phân tích cho rằng sự rớt giá mạnh của thị trường chứng khoán có thể gây hại cho kinh tế Trung Quốc, nền kinh tế đứng thứ hai thế giới, có thể dẫn đến các rối loạn xã hội, cho dù Nhà nước độc đảng này đang kiểm soát được đối lập. Theo một số đánh giá khác, cơn sốt chứng khoán có thể thêm vào một nửa điểm cho tăng trưởng kinh tế Trung Quốc trong quý một, tuy nhiên sự thay đổi vừa rồi có thể có một tác động ngược trở lại với mức độ tiêu cực lớn hơn thế nhiều. Theo đánh giá của ANZ Bangking Group (tức tập đoàn ngân hàng Úc – New Zearland Australia and New Zealand Banking Group Limited), « sự suy yếu của thị trường chứng khoán cho thấy những lo ngại về các nguy cơ mang tính hệ thống ».
***
AFP ngày 05/07/2015 cho biết, cách đây ít hôm, Ngân hàng Thế giới vừa thông báo xóa bỏ một đoạn trong báo cáo về kinh tế Trung Quốc. Có người cho rằng đây là một hình thức tự kiểm duyệt. Đoạn văn có nội dung bị xóa bỏ nói trên lên án mạnh mẽ sự mờ ám trong lĩnh vực tài chính Trung Quốc.
Theo một số nhà quan sát, nguồn tín dụng chủ yếu thúc đẩy bong bóng chứng khoán nói trên là các khoản cho vay hết sức dễ dãi và không được kiểm soát tại « thị trường tín dụng không chính thức », với lãi suất có lúc lên đến 17%./năm. Reuters (ngày 03/07) ghi nhận, việc không có quy chế kiểm soát khiến việc ước tính quy mô của thị trường này là rất khó. Theo một số người am hiểu, thị trường hết sức lớn này cho phép mang lại nhiều khoản lợi nhuận khổng lồ, khi cho vay chứng khoán với lãi suất cao. Thị trường tín dụng phi chính thức này đặc biệt có sự tham gia của các ngân hàng thương mại lớn nhất nước, tất cả đều là của Nhà nước, nhiều ngân hàng có quy mô nhỏ hơn, cho đến vô số các công ty chứng khoán « tư nhân ».
http://vi.rfi.fr/chau-a/20150708-chung-khoan-trung-quoc-tiep-tuc-rot-dan-nghi-bi-lua/
Người phát ngôn của Cơ quan quốc gia quản lý các thị trường tài chính, Deng Ge, thừa nhận : « Nỗi sợ hãi của các nhà đầu tư và việc bán ồ ạt chứng khoán một cách phi lý đã gây ra một áp lực mạnh lên nguồn tiền mặt của các sàn chứng khoán ». Các chỉ số chứng khoán tiếp tục sụt mạnh hôm nay cho thấy nỗi lo sợ chưa ngừng lại, cho dù chính quyền đã có một loạt biện pháp.
Nhà môi giới tài chính Zheng Ge, của công ty Wanda Futures, dự đoán : « sự khủng hoảng của thị trường chứng khoán sẽ ảnh hưởng dây chuyền đến các thị trường tài chính khác, gây tâm trạng hoảng loạn ». Và lượng tín dụng sẽ tiếp tục giảm do không khí hoài nghi bao trùm.
Bắc Kinh hứa sẽ bơm đủ tiền
Bắc Kinh hứa sẽ cấp « đầy đủ tiền mặt » cho các cơ sở môi giới tài chính để bảo đảm hoạt động cấp tín dụng cho các nhà đầu tư diễn ra bình thường. Tuy nhiên, các biện pháp được đưa ra hồi cuối tuần và trước đó dường như không mang lại kết quả. Hiện tại, hơn 1.300 doanh nghiệp niêm yết đã ngưng giao dịch, để ngăn chặn chứng khoán sụt giá hơn nữa, như vậy, khoảng 40% số chứng khoán niêm yết bị tê liệt. Việc một số lượng lớn doanh nghiệp đình chỉ hoạt động càng khiến số lượng tiền mặt dự trữ giảm xuống.
Đại đa số các nhà đầu tư vào chứng khoán là các cá nhân, họ thường a dua theo phong trào và vay tiền qua các dịch vụ cấp tín dụng của các cơ sở môi giới, gọi là « giao dịch ký quỹ » (margin trading). Chính phong trào này đã thúc đẩy chứng khoán tăng vọt trong năm vừa qua.
Họ cướp tiền của chúng tôi!
Phóng viên AFP tại Thượng Hải đã trực tiếp chứng kiến cảnh hàng chục người ở lứa tuổi 70, đang căng thẳng và bất mãn theo dõi diễn biến của giá cổ phiếu trên màn hình tại một phòng giao dịch chứng khoán. Một người trong số họ tâm sự đã mất số tiền tương đương một triệu đô la, cùng rất nhiều ảo tưởng. Ông Gu Yongbiao nói : « Các doanh nghiệp và các định chế đã cướp hết tiền của chúng tôi. Chính chúng tôi, những người đầu tư cá nhân, đã lấy hết tiền của mình để trả cho họ ! ». Người nói chuyện với AFP cho biết ông chơi chứng khoán từ 20 năm nay, sau khi rời khỏi một doanh nghiệp Nhà nước. Người đàn ông này cho biết thêm, ở Thượng Hải, hầu như gia đình nào cũng có một người đầu tư vào chứng khoán.
Báo mạng Pháp Capital ngày hôm qua (bài « Le grand n’importe quoi de la Bourse chinose »), đưa ra con số hàng chục triệu người Trung Quốc đầu tư vào chứng khoán. Kể từ 2014, hơn 170 triệu tài khoản mới đã được mở, trong đó chỉ riêng trong tháng 5/2015, tức là trước khi chứng khoán rớt giá, có gần 20 triệu tài khoản mới.
Theo quan điểm của rất nhiều người, chính quyền Trung Quốc buộc phải can thiệp mạnh hơn để chấm dứt làn sóng rút vốn, và để tránh bất bình tăng vọt trong dân chúng.
Một số giải đáp của phóng viên kinh tế AFP
Để hiểu thêm vì sao chứng khoán Trung Quốc rớt giá mạnh, sau đây là một số giải thích của phóng viên kinh tế của AFP Albee Zhang.
Vì sao chứng khoán Trung Quốc lại tăng vọt ?
Chứng khoán Trung Quốc bắt đầu tăng từ cuối năm 2014, đúng vào lúc tỷ lệ tăng trưởng toàn năm của Trung Quốc thấp nhất kể từ 24 năm nay. Sự phục hồi chứng khoán của Trung Quốc được tiếp sức bởi quyết định của Ngân hàng trung ương Trung Quốc ngày 21/11/2014 hạ thấp lãi suất chỉ đạo, lần đầu tiên kể từ ba năm nay. Song song vào đó, là việc khai trương một sàn giao dịch kết nối, cho phép các nhà đầu tư quốc tế - thông qua Hồng Kông – có thể mua được các chứng khoán tại Thượng Hải, và ngược lại, người Trung Quốc có thể mua được các cổ phiếu được niêm yết tại Hồng Kông.
Sang năm 2015, tình hình tiếp tục tươi sáng, chỉ số Thượng Hải vượt quá ngưỡng 5.000 vào đầu tháng 6/2015, nhờ ở « thành công » của hệ thống huy động vốn qua các công ty môi giới chứng khoán, gọi là « giao dịch ký quỹ », một hệ thống cho phép tạo ra nhiều lợi nhuận, nhưng cũng dễ gây thất thoát. Chỉ số chứng khoán đạt đỉnh ngày 12/06, cao hơn 150% so với cách đó một năm.
Tại sao chứng khoán bị rớt ?
Vào thời điểm chứng khoán đạt đỉnh, định chế quản lý chứng khoán Trung Quốc CSRC tuyên bố muốn giới hạn các hoạt động cho các cá nhân vay tiền nói trên để đầu tư vào chứng khoán. Ngày hôm sau, cơ quan này đồng thời cấm cả việc giao dịch với các quỹ cho vay, hoạt động bên ngoài hệ thống nói trên.
Vào lúc các thị trường mở cửa trở lại, các nhà đầu tư, lo ngại vì những giới hạn này, bắt đầu thoái vốn, và kể từ đó làn sóng rút vốn trở nên không kiểm soát được, với kết quả là chứng khoán Thượng Hải mất giá hơn 30% trong ba tuần. Vốn bị rút mạnh, vì các nhà đầu tư cần tiền để trả các khoản vay « giao dịch ký quỹ ».
Chính quyền đã có những biện pháp nào để hỗ trợ thị trường ?
Chỉ số Thượng Hải sụt 7,4% ngày 26/06. Ngày tiếp theo, Ngân hàng trung ương Trung Quốc tuyên bố sẽ hạ thấp lãi suất chỉ đạo và giảm tỷ lệ dự trữ bắt buộc của các ngân hàng. Cơ quan quản lý chứng khoán quốc gia Trung Quốc CSRC đồng thời quyết định giảm nhẹ các quy định giới hạn các hoạt động « giao dịch ký quỹ », cũng như cho phép giảm các chi phí giao dịch chứng khoán.
Không lâu sau đó, chính phủ Trung Quốc tuyên bố một kế hoạch đưa lên sàn chứng khoán một loạt các quỹ hưu trí, và việc nhiều định chế đầu tư quan trọng của Nhà nước mua các chứng khoán trên thị trường.
Cuối cùng, để tránh xu thế mất giá, CSRC cũng quyết định giảm số lượng và quy mô của các niêm yết mới, thậm chí còn tạm thời dừng hẳn hoạt động này.
Ngân hàng trung ương Trung Quốc cũng tuyên bố sẽ cấp tiền mặt cho China Securities Finance Corp, một tổ chức của nhà nước hoạt động trong lĩnh vực « giao dịch ký quỹ », trong khi đó 21 tổ chức môi giới tài chính (lớn nhất) thì cho biết sẽ đầu tư ít nhất 120 tỷ yuan (19,3 tỷ đô la) vào chứng khoán.
Sắp tới điều gì sẽ xảy ra ?
Không ai thực sự biết được, còn thị trường thì rất biến động. Các nhà đầu tư, do áp lực buộc phải bán, sẽ phải hạ giá xuống nữa, cũng có thể những người nhân cơ hội này để mua vào. Trả lời AFP, nhà phân tích Zhang Qi, thuộc Tập đoàn chứng khoán Hải Thông (Haitong Securities), nhận xét : « Niềm tin của các nhà đầu tư vào các thị trường bị tan vỡ, khó mà nói rằng thị trường sẽ bình ổn trở lại, và sẽ hồi phục từ đợt rớt giá này ». Tuy nhiên, người này hy vọng chỉ số Thượng Hải có thể vọt trở lại ở mức 4.000 điểm trong tháng tới.
Đâu là những hệ quả có thể của hiện tượng này ?
Một số nhà phân tích cho rằng sự rớt giá mạnh của thị trường chứng khoán có thể gây hại cho kinh tế Trung Quốc, nền kinh tế đứng thứ hai thế giới, có thể dẫn đến các rối loạn xã hội, cho dù Nhà nước độc đảng này đang kiểm soát được đối lập. Theo một số đánh giá khác, cơn sốt chứng khoán có thể thêm vào một nửa điểm cho tăng trưởng kinh tế Trung Quốc trong quý một, tuy nhiên sự thay đổi vừa rồi có thể có một tác động ngược trở lại với mức độ tiêu cực lớn hơn thế nhiều. Theo đánh giá của ANZ Bangking Group (tức tập đoàn ngân hàng Úc – New Zearland Australia and New Zealand Banking Group Limited), « sự suy yếu của thị trường chứng khoán cho thấy những lo ngại về các nguy cơ mang tính hệ thống ».
***
AFP ngày 05/07/2015 cho biết, cách đây ít hôm, Ngân hàng Thế giới vừa thông báo xóa bỏ một đoạn trong báo cáo về kinh tế Trung Quốc. Có người cho rằng đây là một hình thức tự kiểm duyệt. Đoạn văn có nội dung bị xóa bỏ nói trên lên án mạnh mẽ sự mờ ám trong lĩnh vực tài chính Trung Quốc.
Theo một số nhà quan sát, nguồn tín dụng chủ yếu thúc đẩy bong bóng chứng khoán nói trên là các khoản cho vay hết sức dễ dãi và không được kiểm soát tại « thị trường tín dụng không chính thức », với lãi suất có lúc lên đến 17%./năm. Reuters (ngày 03/07) ghi nhận, việc không có quy chế kiểm soát khiến việc ước tính quy mô của thị trường này là rất khó. Theo một số người am hiểu, thị trường hết sức lớn này cho phép mang lại nhiều khoản lợi nhuận khổng lồ, khi cho vay chứng khoán với lãi suất cao. Thị trường tín dụng phi chính thức này đặc biệt có sự tham gia của các ngân hàng thương mại lớn nhất nước, tất cả đều là của Nhà nước, nhiều ngân hàng có quy mô nhỏ hơn, cho đến vô số các công ty chứng khoán « tư nhân ».
http://vi.rfi.fr/chau-a/20150708-chung-khoan-trung-quoc-tiep-tuc-rot-dan-nghi-bi-lua/
Chiến lược triệt hạ Trung Hoa của Hoa Kỳ
Nguyễn Đình Phùng
Cuộc chiến giữa Hoa Kỳ và Trung Hoa có thể đã và đang xảy ra, nhanh chóng hơn tất cả những tiên đoán từ trước đến nay! Những diễn tiến dồn dập xảy đến trong khoảng thời gian gần đây cho thấy Hoa Kỳ đã sửa soạn cho một bối cảnh xung đột với Trung Hoa và có thể đã cho bắt đầu một chiến dịch để triệt hạ quốc gia đối thủ là Trung Hoa, càng ngày càng ra mặt để khiêu khích Hoa Kỳ, bất chấp hậu quả!
Cuộc chiến tranh này không bắt đầu bằng những đụng độ quân sự qui ước như những chiến tranh trước đây trong lịch sử, nhưng khởi sự bằng kinh tế và đặc biệt bằng cyberwarfare, chiến tranh vi tính! Và những biến chuyển của tuần lễ vừa qua, đặc biệt là sự sụp đổ thị trường chứng khoán của Trung Hoa, đã đưa đến nghi vấn có phải Hoa Kỳ đã bắt đầu chiến lược triệt hạ Trung Hoa về mặt kinh tế bằng cách nhúng tay vào việc sụp đổ thị trường chứng khoán này của Trung Hoa?
Ngày thứ sáu 3 tháng 7 vừa qua, chỉ số về stock của Trung Hoa là Shangai Composite Index mất đi 5.8% đứng ở mức 3687. So với ngày 12 tháng 6, chỉ số này đứng ở mức 5166, có nghĩa chỉ trong vòng 3 tuần lễ, stock của Trung Hoa đã mất đi 29% giá trị. Sự sụp đổ nhanh chóng này đã làm mất đi 2.7 trillion tức 2700 tỷ Mỹ Kim giá trị của chứng khoán Trung Hoa. Và sự mất mát này đã đổ trên đầu của hàng trăm triệu gia đình dân Tàu, mấy năm nay đã đổ xô như điên cuồng vào việc chơi stock để làm giàu nhanh chóng, nay mất hết cơ nghiệp và tài sản vì sự sụp đổ này!
Thị trường chứng khoán Shangai có 112 triệu trương mục, thị trường chứng khoán tại Shenzhen có 142 triệu trương mục. Chỉ trong mùa xuân năm 2015 mỗi thị trường đã có thêm 20 triệu accounts do dân Tàu nhảy vào chơi stock! Khác với Hoa Kỳ, hiện nay cá nhân ít chơi stock, tại Trung Hoa 4/5 các trương mục trên thị trường chứng khoán hai nơi là của tư nhân, do dân Tàu giới trung lưu có ít tiền vốn để dành nhảy vào chơi stock kiểu đánh bạc, ăn thua đủ! Nay với stock sụp, cả trăm triệu người mất tiền hay sạt nghiệp. Trường hợp này còn lớn lao hơn thời sụp đổ của Wall Street thập niên 30’s dẫn dắt đến tai họa Great Depression cho Hoa Kỳ và toàn cầu.
Lý do thiệt hại nặng là dân Tàu chơi stock kiểu margin rất nhiều, có nghĩa đi vay để chơi stock, chỉ cần bỏ ra 10 – 20% vốn, phần còn lại đi vay của ngân hàng hay công ty đầu tư. Khi stock lên, chơi kiểu margin này lời lớn. Nhưng khi stock xuống, sẽ bị trường hợp gọi là margin call, khi giá trị stock xuống nhiều và nhanh, công ty đầu tư sẽ bắt châm thêm tiền vào, nếu không có, sẽ đương nhiên bị bán số stock đang có và tiền vốn bỏ ra lúc đầu sẽ mất sạch! Như thế, chơi stock kiểu đi vay margin rất nguy hiểm và như tuần lễ vừa qua tại Thượng Hải, khi stock đã mất đi gần 1/3 giá trị, hàng trăm triệu dân Tàu chơi stock kiểu margin này mất hết, tán gia bại sản!
Trong ba tuần lễ qua, Ngân Hàng Trung Ương tại Bắc Kinh đã tìm cách cứu thị trường chứng khoán Tàu bằng cách hạ lãi xuất, giảm bớt luật lệ hạn chế.v.v., nhưng không đi đến đâu. Các công ty lớn của Trung Hoa cũng tung tiền vào để mua stock nhằm giữ giá trị và Hiệp Hội Chứng Khoán của Trung Hoa, do chính quyền kiểm soát, cũng dự định sẽ tung tiền vào đến mức 120 tỷ nhân dân tệ hay renminbi, tương đương với 19.4 tỷ Mỹ Kim. Nhưng con số này được coi là quá ít ỏi, khó lòng làm thị trường chứng khoán tại Thượng Hải và tại Shenzhen đứng vững được. Có thể sẽ lên được vài ngày nhưng nhiều phần sẽ tiếp tục đi xuống.
Một trong những lý do stock của Tàu xuống nhiều và nhanh như vậy vì các công ty đầu tư đổ xô vào để bán short – selling, tức vay tiền để bán stock đi. Khi giá xuống nhiều sẽ mua lại để trả cho chủ nhân và kiếm lời bằng tiền sai biệt. Với kiểu bán stock short này, các công đầu tư kiếm lợi nhiều và làm giá xuống còn nhanh hơn!
Chính quyền Tàu hiện đang la hoảng vì short selling này của các công ty đầu tư ngoại quốc, đặc biệt là của Hoa Kỳ. Công ty đầu tư của Wall Street bị vạch mặt chỉ tên là Morgan Stanley, đã dùng phương cách short selling để kiếm lời tối đa. Nhưng câu hỏi sau hậu trường là các công ty đầu tư của Hoa Kỳ đã có sự khuyến khích hay giúp đỡ nào không của chính quyền Obama để lũng đoạn thị trường chứng khoán Trung Hoa, cũng như làm tình trạng trở nên tồi tệ hơn, gây ra sụp đổ toàn diện cho stock market của Trung Hoa?
Dĩ nhiên tình trạng thị trường chứng khoán của Trung Hoa sụp đổ là chuyện không sớm thì muộn cũng xảy ra. Lý do là kinh tế Trung Hoa đã chậm đi nhiều, mức tăng trưởng trước kia từ 15 – 20%, nay chỉ còn 7% và năm nay 2015 sẽ còn xuống nhiều hơn. Với quả bóng địa ốc vỡ tan, khi các thành phố xây cất thành thành phố ma, các mall vĩ đại không một bóng người, các building xây cất bỏ không vì không có ai thuê, kinh tế Trung Hoa đang sụp đổ. Nhưng chỉ vì chính quyền cộng sản tìm đủ cách để ếm nhẹm và bịp bợm các nhà đầu tư ngoại quốc, hậu quả của quả bóng địa ốc vỡ nổ chưa lan rộng lắm. Nhưng kế tiếp cho sự tan vỡ kinh tế của Trung Hoa chính là thị trường chứng khoán như việc sụp đổ trong ba tuần lễ vừa qua, chính quyền Trung Hoa không che
dấu nổi!
Có thể nói thời điểm cho thị trường chứng khoán của Trung Hoa tan vỡ đã chín mùi, bắt buộc phải xảy ra kế tiếp cho quả bóng địa ốc vỡ tan. Và các công ty đầu tư Wall Street đã đánh hơi và tính toán đúng để nhảy vào lũng đoạn và giúp cho thị trường chứng khoán Tàu sụp nhanh hơn bằng kiểu short selling! Nhưng bàn tay của chính quyền Hoa Kỳ có thể đứng đằng sau giật dây là chuyện nhiều phần đã xảy ra! Lý do là gần đây chính quyền Obama đã hứa hẹn là sẽ trả đũa Trung Hoa về tội dùng hacking để lấy tài liệu cá nhân của hơn 4 triệu nhân viên làm việc trong chính quyền. Và tuy không nói ra, chính quyền Obama có thể đã dùng việc hacking vào chính các cơ sở của Trung Hoa và tại thị trường chứng khoán Thượng Hải để giúp cho thị trường stock này
của Tàu sụp nhanh hơn?!!
Một khi quả bóng địa ốc vỡ tan và thị trường chứng khoán bị sụp, kinh tế sẽ đi vào suy thoái nặng nề. Trường hợp Nhật Bản thập niên 80’s đã có kinh nghiệm này và mất đến hơn 20 năm vẫn chưa ra khỏi được suy thoái. Dĩ nhiên các chiến lược gia của Hoa Kỳ cũng hy vọng lịch sử sẽ tái diễn với Trung Hoa đi vào suy thoái nặng và mất đi tiềm năng kinh tế với việc sụp đổ vừa qua.
Trong chiến lược kinh tế tầm xa hơn, chính quyền Obama đã thành công khi cả 2 viện tại Quốc Hội đã thông qua luật để Obama thương thảo nhanh chóng cho thỏa ước mậu dịch Thái Bình Dương TPP, Trans Pacific Partnership. Đây là đòn để triệt hạ kinh tế Trung Hoa về lâu về dài, với Hoa Kỳ và các nước Thái Bình Dương khác, trong đó có Việt Nam, trao đổi mua bán với nhau và gạt hẳn Trung Hoa ra ngoài!
Điểm quan trọng của thỏa ước mậu dịch TPP này là Hoa Kỳ đã nhắm vào Việt Nam. Lý do là trong 12 quốc gia hợp thành tổ chức mậu dịch này, quốc gia được hưởng lợi nhiều nhất về mậu dịch và đầu tư là Việt Nam. Và Hoa Kỳ đã dùng việc thông qua thoả ước mậu dịch TPP, hy vọng sẽ hoàn tất vào năm đến để tách rời Việt Nam ra khỏi quĩ đạo của Trung Hoa và thành đồng minh của Hoa Kỳ.
Lý do để Hoa Kỳ mong muốn và tìm đủ cách để kéo Việt Nam từ bỏ chuyện đi hàng đôi và trở thành đồng minh với Hoa Kỳ nằm trong hai chữ: Cam Ranh! Trong chiến lược kiềm tỏa Trung Hoa về mặt quân sự, vị thế đặc biệt của Cam Ranh nắm giữ tầm quan trọng bậc nhất với Ngũ Giác Đài. Phi Luật Tân đã mong muốn Hoa Kỳ trở lại Subic Bay tái lập căn cứ quân sự tại đây, nhưng Subic Bay không thể sánh với Cam Ranh về vị thế chiến lược hàng đầu được.
Một căn cứ quân sự của Hoa Kỳ tại Cam Ranh sẽ trấn áp được hạm đội tiềm thủy đĩnh nguyên tử của Trung Hoa hiện đang đặt tại đảo Hải Nam. Hải quân Hoa Kỳ ở Cam Ranh sẽ giữ cho biển Đông Hải tự do giao thông, không e dè gì về việc Trung Hoa đang cho xây cất các hòn đảo nhân tạo làm phi đạo và thiết lập các căn cứ quân sự trên quần đảo Hoàng Sa, kiểm soát toàn thể vùng biển Đông. Hơn nữa căn cứ Cam Ranh sẽ giúp cho Hoa Kỳ tạo thành vòng đai nguyên tử bao vây Trung Hoa với các phi đạn gắn đầu đạn nguyên tử tầm gần loại Pershing như đã đặt tại Âu Châu thời chiến tranh lạnh, không cần đến hoả tiễn liên lục địa bắn đến Trung Hoa lâu hơn!
Tập Cận Bình đã đi sai một nước cờ khi cho kéo giàn khoan vào hải phận của Việt Nam và tạo nên làn sóng chống Tàu năm ngoái. Việc Hoa Kỳ cho chiếu các video với đài CNN thu hình chuyện Trung Hoa cho lập đảo nhân tạo và xây phi đạo cho phản lực cơ quân sự gần Hoàng Sa là sự cố ý của chính quyền Obama, trước hết để đánh thức dư luận dân chúng Hoa Kỳ về hiểm họa Trung Hoa, nhưng cũng là để lôi kéo Việt Nam ra khỏi quĩ đạo Tàu và đi hẳn với Hoa Kỳ.
Những diễn biến gần đây tại Việt Nam cho thấy chiến lược này của Hoa Kỳ đang thành hình. Trước hết một loạt các yếu nhân của Hoa Kỳ đã sang Việt Nam trong vài tháng nay như bộ trưởng quốc phòng Aston Carter, chủ tịch ủy ban quân lực tại Thượng Viện John McCain và gần đây nhất vào lễ quốc khánh Hoa Kỳ 4 tháng 7 là cựu tổng thống Bill Clinton. Clinton có thể là người đại diện cho Obama để thương thảo và đi đến thỏa thuận sau cùng về việc Việt Nam thành đồng minh của Hoa Kỳ và cho thiết lập căn cứ quân sự Hoa Kỳ tại Cam Ranh.
Đồng thời trong tuần này, tổng bí thư đảng cộng sản Việt Nam là Nguyễn Phú Trọng sẽ đi với phái đoàn chính phủ hàng 150 người sang Hoa Kỳ và sẽ gặp Obama. Nguyễn Phú Trọng không phải là chủ tịch nước nhưng được tòa Bạch Cung phá lệ để tiếp đón như thủ lĩnh quốc gia. Điều này cho thấy tay này đã đi theo phe thân Hoa Kỳ và gạt bỏ được Chủ tịch Trương Tấn Sang được coi như phe thân Tàu.
Một nhân vật theo phe thân Tàu là đại tướng Phùng Quang Thanh, bộ trưởng quốc phòng không có tên trong phái đoàn sang Hoa Kỳ vào giờ chót. Tin chính thức của chính phủ cộng sản là Phùng Quang Thanh chữa bệnh tại Pháp, tuy có tin đồn không kiểm chứng được là tay này bị ám sát khi sang đến Pháp?
Tất cả những diễn biến này cho thấy Hoa Kỳ đã thành công trong việc lôi kéo Việt Nam ra khỏi quĩ đạo của Trung Hoa và nhiều phần sẽ được thoả thuận để lập căn cứ quân sự tại Cam Ranh, có thể sau chuyến Obama sang thăm Việt Nam vào tháng 11 năm nay.
Tuy nhiên điều quan trọng đối với Việt Nam là việc phải thương thảo để Hoa Kỳ ký kết một hiệp ước hỗ tương phòng thủ như Hoa Kỳ đã ký kết các hiệp ước này với Nhật Bản và Phi Luật Tân trước đây. Thực sự gọi là hỗ tương phòng thủ, nhưng điều đó có nghĩa Hoa Kỳ sẽ nhẩy vào bảo vệ Việt Nam một khi bị Trung Hoa tấn công. Vì phản ứng của Trung Hoa trước thế kiềm tỏa và chiến lược triệt hạ Trung Hoa của Hoa Kỳ sẽ làm cho Việt Nam ở vào thế nguy hiểm dễ dàng bị Trung Hoa tấn công và xâm lăng. Chỉ một khi có được hiệp ước hỗ tương phòng thủ với Hoa Kỳ và căn cứ quân sự Hoa Kỳ tại Cam Ranh thiết lập xong xuôi, lúc đó Việt Nam mới ở vào thế an toàn trước đe dọa của Trung Hoa được.
Tóm lại, chiến lược triệt hạ Trung Hoa của Hoa Kỳ đã thành hình và đã bắt đầu được thi hành, về phương diện kinh tế cũng như quân sự. Điều tốt nhất cho toàn cầu vẫn là Trung Hoa suy yếu và tan rã một khi dân chúng Tàu bị khó khăn kinh tế và thất nghiệp nổi loạn và thay đổi được chính quyền cộng sản Trung Hoa hiện tại.
Cũng như Việt Nam một khi đi với Hoa Kỳ, sẽ phải chịu điều kiện để đi đến dân chủ hóa, nếu muốn hưởng lợi do thỏa ước mậu dịch TPP và được chiếc dù quân sự của Hoa Kỳ bảo vệ với căn cứ Hoa Kỳ tại Cam Ranh. Các chuyện này tuy còn xa vời nhưng điều gì cũng có thể xảy ra được. Và thời gian sẽ cho chúng ta câu trả lời rõ ràng nhất!
5 tháng 7 , 2015
Nguyễn Đình Phùng
www,nguyendinhphung.com
Tư bản Tài chính Mỹ đang thu tiền nước Tàu bằng chiến thuật NSS
By on July 8, 2015

NSS có nghĩa là Naked Short Sell, theo tiếng Việt là “bán (mua xuống) một cổ phiếu bằng sồ tiền mượn từ công ty giữ tài khoản “. Trong thị trường chứng khoán người ta dùng chữ naked là chữ có nghĩa trần truồng để nói đến số tiền hay số cổ phiếu của người có tài khoản mượn của công ty giữ tài khoản để bán hay mua xuống một cổ phiếu để cho giá trị cổ phiếu đi xuống tới mức mình muốn đúng với giá mua theo loại option mà kiếm lời.
Để cho dễ hiểu vấn đề này, khi chúng ta mở 1 tài khoản với số tiền 10.000 đô loại margin thỉ công ty giữ tài khoản cho chúng ta mượn thêm 1 số tiền tương đương là 10.000 đô nửa. Như thế chúng ta có quyền đầu tư 20.000 đồng nhưng số tiền 10.000 đô mượn đó phải trả tiền lời khi đem ra sử dụng và bị công ty gìữ tài khoản kiểm soát hay thanh toán số cổ phiếu chúng ta đang có để bảo vệ số tiền mượn nếu cần.
Naked Short Sell được liệt vào loại bất hợp pháp ở nhiều nước Phương Tây bởi lẽ người giữ tài khoản và công ty giữ tài khoản lại là một hay cùng bắt tay nhau để thực hiện NSS do đó số tiền mượn hay cổ phiếu mượn có thể tăng ở mức không thể kiểm soát được nên việc làm giá cho một một cổ phiếu đi xuống trở nên dễ dàng.
Sau cuộc đại suy thoái năm 1929 chính phủ Hoa kỳ điều tra và biết được công ty Jesse Livermore đã dùng 100 triệu đô để NSS nhiều cổ phiếu làm cho thị trường chứng khóa thời bấy giờ trở nên khủng hoảng nên đã làm luật ngăn chặn NSS vào năm 1934.
Vài tháng sau khi thị trường sụp đổ vào tháng 10 năm 1987. Quốc hội Hoa Kỳ lại sửa đổi thêm nhiều luật lệ để bảo vệ những công ty nhỏ bị các Hedge Funds toa rập nhau dùng chiến thuật NSS đánh sụp, đến năm 2005 lại tăng thêm nhiều điều luật khác chống chiến thuật NSS giúp cho thị trường chứng khoán được công bình hơn.
Cuộc khủng hoảng tài chánh vào năm 2008 từ Hoa kỳ đang lan rộng ra toàn cầu làm cho các quốc gia như Hoa Kỳ, Anh, Pháp Đức, Switzerland, Ireland, Canada và nhiều quốc gia khác áp dụng các điều luật ngăn chặn NSS để giữ vững thị trường chứng khóan trong nước được công bình hơn.
Thị trường chứng khoán Thượng Hải mở cửa từ năm 2005 ( còn non trẻ) Trung Quốc là một quốc gia cọng sản rất chậm chạp trong việc áp dụng luật pháp của Phương Tây. Có thể Trung Quốc chưa áp dụng được các điều luật chống chiến thuật NSS nên đã tạo một lỗ hổng để cho các nhà tư bản tài chánh Hoa Kỳ vào kiếm chút tiền tiêu.
Nhờ chiến thuật NSS các nhà tư bản tài chính Hoa Kỳ kiếm được số tiền trong 3 tuần qua tại thị trường chứng khóan Trung Quốc nghe đâu khoản chừng 2.700 tỷ đô. Công ty bị điểm mặt chỉ tên đã dùng chiến thuật NSS làm cho thị trường trung Quốc quẹo chấu là nhà băng Morgan Stanley.
Đằng sau vụ này có sự đồng ý của chính phủ Hoa Kỳ hay không ? không biết, nhưng điều chúng ta dám chắc là có sự tính toán của tập đoàn tài chánh tại Hoa Kỳ. Trước đây họ cón kế hoạch chia Trung Quốc ra làm 5 nước nhỏ để trừ hậu hoạn. Phải chăng đây là cú đánh đầu tiên vào Trung Quốc trên lãnh vực kinh tế.
__._,_.___
.
_
0 nhận xét:
Đăng nhận xét