Để em xin là trăng
Gió nâng hồn mênh mang
Quyện ôm trăng mê mải
Trăng mơ màng nhẫn nại
Âu yếm nhìn gió bay
Mang theo giấc mộng say
Cánh diều con đang mở
Gió vang lời nhắn nhủ
Thành thơ trăng mỉm cười
Ơi nỗi lòng đơn côi
Đang mượn tình trăng gió
Để vợi đi nỗi nhớ
Trong những gì khát khao
Thảng thốt thơ xôn xao
Khi gió tung bụi cuốn
Lá vàng rơi khắp chốn
Chẳng biết về nơi nao
Trăng khuất nẻo thì thào
Khen gió đùa vui sướng
Thu về cây thôi bóng
Lá vùi miền đất yên
Giữ nhựa qua đông thêm
Cho xanh xuân óng ả
Bỗng trong mưa gió lả
Hỏi trăng có bồn chồn
Dấu đi dạ vấn vương
Khiến thơ đừng thổn thức?
11/2009
Hồ Minh Quang
0 nhận xét:
Đăng nhận xét