Chuyện bạn già (tiếp theo)


KT: Thưa các thi huynh thi hữu, hẳn các vị còn nhớ, lần trước, nhà thơ VK có sáng tác bài thơ TRĂNG TRỐI (54 câu thơ thể Lục bát), vì ông băn khoăn sau khi xem bói, người ta dọa ông có thể năm nay ông 83, sẽ ... ra đi. Hôm nay, tôi xin đọc bài thơ tôi họa nguyên vận bài thơ của ông, với tựa đề ĐỪNG VỘI.
KT: (đọc bài thơ ĐỪNG VỘI, thơ họa cũng dài 54 câu) Vâng và sau khi họa, tôi viết thêm ít dòng như sau:
Hai mươi năm (sau) giữa hội trường
"Thông reo ơi! tớ còn ngang ngửa này
Có cần viết lại thêm dầy
Những dòng TRĂNG TRỐI vì SAY MÃI ĐỜI?"
Các "nàng" yêu VK ơi
Điểm danh cho lẹ để người yên tâm
Người di chúc chớ có nhầm
Mỗi "nàng" một KHỔ mười phân vẹn mười
Sống không hổ thẹn với đời
Thọ ngoài trăm vẫn một trời THƠ VUI
Em (cũng) yêu ông đấy ông ơi!
Ai nỡ đánh thuế mấy lời ... vu vơ?
Ông cười, em thích, hơ hơ
Trần gian cõi tạm TÌNH THƠ - TÌNH NGƯỜI
----
Hội thơ (la hét): Hoan hô, hay quá, sướng quá, thật tuyệt vời...
VK: (giơ tay mấy lần định bắt tay KT, nhưng KT đang hưng phấn  và ...vướng những người khác, nên ông đành phải nói to lên):
"Và ÔNG CŨNG YÊU EM ĐẤY EM ƠI..."
KT nghe vậy mới bật cười và cố lách để bắt tay VK, trong khi cả hội hét lên rằng hai người phải ...ôm hôn thắm thiết chứ....
Tưởng thế là hết chuyện, vui đến vậy là đủ. Ai dè, hôm qua, MQ cùng mấy người bạn đồng môn sang Đức Giang có việc, trên đường về, một bạn mới kể lại một chuyện hay hay.
Bạn: Cái ông gọi là nhà thơ VK ấy, ở gần nhà mình, hay đi tập thể dục với mình, T biết không, ông ta càng già càng thích trẻ...Mình biết KT sinh hoạt CLB thơ cùng với ông ấy, nên có lần đùa vui mình trêu hỏi "Bác có "để ý" KT không đấy? Bác đã 83 rồi, KT thì mới...65, được chưa?" Ông ấy bảo: "Nhưng KT hình thức xấu lắm, không được!" Nghe thế, mình mới "cười nổi xung": Này, em đố bác đấy, bác làm thế nào mà lấy được KT thì em thề em sẽ chịu toàn bộ chi phí đám cưới của bác. Còn nếu không, thì chưa biết bác lấy ai, nhưng bác phải trả em một nửa chi phí của đám cưới tương lai của bác hề hề...  
KT: Bạn cứ thích đùa... Nhưng VK nhận xét vậy là chính xác đó bạn! KT chỉ có một thời gian cách đây cỡ 20-30 năm là "kha khá" thôi. Chứ khi trẻ và khi già đều xấu hết. Khi già thì có VK nhận xét rồi đấy, còn khi trẻ thì mình nhớ lại cái hồi chừng hai mươi mấy tuổi, dắt con ra chợ mua cho nó củ sắn, (gần đây thấy mẹ có hồi ký NƯỚC MẮT VÀ NỤ CƯỜI nó mới kể lại), khi mẹ đang mua sắn cho con, có hai ông đứng gần đó nhìn mẹ và bảo nhau "Sao lại có người trông xấu thế không biết!" Nhưng con không dám mách mẹ ngay...
KT (như bừng tỉnh và thầm nghĩ:) Chết cha, vậy mà mình cứ họa thơ vô tư trêu đùa thoải mái, ông ấy lại nhủ lòng thương mình nên phải tán lại bằng cái câu thơ trên thì thật tội nghiệp cho cả hai...
May cho MQ nhà mình, chỉ "chịu" cái xấu của mình hồi trẻ, "được" cái "kha khá" của mình lúc trung niên, thế là hòa, không phải "chịu" nốt cái xấu của vợ lúc về già là OK rồi.
 
16/10/2013
Hồ Minh Quang
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét