MỘT THỜI ĐỂ YÊU NGÀN ĐỜI MÃI NHỚ

LỜI TÌNH RU NGỦ GIỮA ĐÊM THƠ

Lời tình ru ngủ giữa đêm thơ
Như vọng từ xa muôn tiếng tơ
Muôn tiếng tơ vàng theo gió thoảng
Đàn ta ta gảy khúc Mong Chờ !

Muôn khúc tình thơ gởi gió trăng
Thơ thơ nằm ngủ dưới cung Hằng
Rồi thơ lướt gió muôn ngàn cánh
Theo gió cùng mây vượt suối ngàn !

Thơ đã xa rời cõi đớn đau
Để hồn ru ngủ dưới trăng sao
Tình còn bay khắp muôn lời gió
Để gió ru hồn thơ ngất cao !

Thơ mãi mơ màng trong cõi mơ
Để ta ôm lấy vạn lời thơ
Rồi ôm lấy gió bay ngàn kiếp
Trong cõi sông hồ vạn tiếng tơ !

Thơ mãi là mơ chỉ là mơ
Chỉ là mộng mỵ với mơ mơ
Chỉ là một thoáng hồn yêu dấu
Trong bến yêu thương với đợi chờ !

Thơ chỉ là trăng với lạnh lùng
Với trời mây nước lạnh như đông
Với sương cùng khói mây mờ nhạt
Trong kiếp nhân sinh thấy chạnh lòng !

Chiều nay buồn quá ngắm hoa rơi
Giông gió chiều mưa ngập cả trời
Ta đứng bên vườn nghe buốt giá
Gió ơi lạnh lắm cả hồn tôi.........!                        


(Bài này được viết theo trường phái tượng trưng, siêu thực và siêu hình học = this poem's written according to the Symbolism, Supernaturalism and Metaphysics, nên hơi khó hiểu vì đậm màu sắc triết học)




 TIẾNG TƠ VÀNG

Là ta là tiếng tơ vàng
Bay trong gió thoảng tình tan nắng hè
Là ta tình khúc đam mê  
Lá rơi phủ ngập đường về thênh thang
Thơ bay trong nắng thu tàn
Thơ còn trong mộng chiều vàng lá bay
Là ta là khúc tình say
Thơ còn say mãi tình hoài muôn trăng
Thơ ta phủ lấp cung Hằng
Thơ bay với gió thơ tràn trong mây
Thơ vàng thơ đã biết bay
Như chim ngàn cánh như cây ngàn trùng
Thơ đi trong cõi lạnh lùng
Ta ơi buồn lắm mênh mông cõi sầu !
Tình xưa giờ ở nơi đâu
Như mưa lá đổ bên cầu gió bay
Tình yêu trong cõi trần ai
Một thời qua mất tình say đã tàn...!       

         
Giờ ta là cánh chim trời
Chim mùa thu đó bên đời giá băng
Đêm thu lạnh lẽo cung Hằng 
Ta nằm ta ngủ dưới trăng ta buồn
Mây trời theo gió bốn phương
Vườn hoa đua nở tỏa hương ngát lòng
Kìa vườn hoa chúa mênh mông
Hoa lài thơm ngát bềnh bồng gió bay
Gió bay cùng bướm bay bay
Bên hoa tình ái đỏ gay ai chờ
Cõi tình là đó mộng mơ
Để ta ngồi đó làm thơ mơ màng
Dưới sông cá lội lang thang
Cá còn yêu lắm địa đàng trong mơ
Đàn thơ ta gảy muôn tơ
Để thơ nẳm ngủ ta chờ trong trăng
Ta nghe như thể ai đàn
Hát lên khúc hát tình tang của đời
Muôn chim về cõi xa vời
Ta cô đơn lắm chiều ơi lại buồn
Không còn nhớ không còn thương
Trái tim ta gởi Phật Đường từ lâu
Thoảng qua như giấc chiêm bao     
Ai ru tình khúc đêm nào nhớ trăng..!     

LÀ ÁNH TRĂNG MƠ
ÔI HOÀNG HOA HỞI HOÀNG HOA
THƠ TA THA THIẾT TÌNH XA GIÓ NGÀN
HOÀNG HÔN TRONG BUỔI CHIỀU TÀN
ĐỂ TA NGỒI ĐÓ MƠ MÀNG VỚI THƠ
THƠ LÀ THƠ CỦA HỒN MƠ
THƠ LÀ THƠ CỦA MUÔN TƠ ÁNH VÀNG
CHIỀU NAY NGỒI NGẮM MÂY TAN
HOÀNG HÔN LẶNG LẼ THU TÀN LÁ BAY
THU NHƯ CÒN Ở TRÊN CÂY
GIÓ RUNG LÁ ĐỔ CHO ĐẦY NHỚ NHUNG
CÓ AI ĐÀN LẺ TƠ CHÙNG
ĐỂ THƠ LƠ LỮNG THƠ CÙNG GIÓ BAY !
TRĂNG BUỒN TRĂNG Ở TRÊN MÂY
NGÀN NĂM CÒN ÁNH TRĂNG ĐẦY LUNG LINH !
LÀ TRĂNG ĐƠN LẺ MỘT MÌNH
ĐỂ TA NGỒI ĐÓ TÂM TÌNH CÙNG TRĂNG !


TÌNH YÊU THẾ GIAN

 
TÌNH NÀO ĐẸP RỒI CŨNG TAN
HOA NÀO TRÁNG LỆ CŨNG TÀN AI ƠI
TUỔI XANH TÌNH THẮM TƯƠI CƯỜI
RỒI THU HÉO ÚA LÁ RƠI NGẬP ĐÀNG
ĐÓ LÀ ĐỊNH HỆ TRẦN GIAN
LUẬT CÔ THƯỜNG ĐÓ PHŨ PHÀNG BIẾT BAO
TRĂM NĂM ƠI KIẾP THẢM SẦU
CHỈ LÀ MỘT KIẾP THƯƠNG ĐAU NHẠT NHÒA !
TÌNH NÀO ĐẸP CŨNG PHÔI PHA
NHƯ HOA SỚM NỞ CHIỀU TÀ CŨNG PHAI
MỚI YÊU TÌNH RẤT ĐẮM SAY
ĐỂ RỒI SAU ĐÓ TÌNH SAY CŨNG TÀN
ĐÊM NAY NGỒI NGẮM TRĂNG TAN
ĐỂ TA MÚC ÁNH TRĂNG VÀNG TA MƠ...
TÌNH KHÔNG CÒN HẸN KHÔNG CHỜ
BỞI VÌ TÌNH ĐÃ THÀNH THƠ MẤT RỒI.......! (10 PHÚT)


 
Chim trời cá nước là ta
Tình thương dịu vợi bao la ngàn trùng
Để hồn thơ nhớ thơ nhung
Để ta nức nở với dòng thơ thơ
Để trăng sáng mãi không mờ
Ngàn năm ngồi ngắm trăng mơ ta buồn
Chữ tình là nhớ với thương
Ta còn yêu mãi cho nguồn thơ đau
Trăm năm đời có bao lâu
Chẳng qua là một khối sầu trần gian
Nên hồn thơ mãi thở than
Để ta ngồi dưới trăng vàng ngâm nga
Ánh trăng lấp lánh sơn hà
Trăng còn sáng mãi ngàn xa dặm ngàn
Chim trời mõi cánh lang thang
Ta đi trong cõi địa đàng muôn hoa 
Nàng về trong cõi ngàn xa
Để ta nhìn ánh trăng tà ta đau
Vườn yêu còn lá lao xao
Lá thu rơi mãi đêm nào ta mơ
Để rồi thơ chỉ là thơ
Để rồi thơ chỉ là mơ với buồn..!
Giọt mưa lạnh buốt trong hồn
Mưa rơi tí tách mưa tuôn ngập trời...
Tình xưa giờ đã xa vời
Để ta ngồi đó giữa trời mưa bay...  


BÓNG TRĂNG MƠ

LÀ TRĂNG LÀ BÓNG TRĂNG MƠ
NGÀN NĂM LẤP LÁNH MUÔN TƠ ÁNH VÀNG
TRĂNG CÒN CHIẾU SÁNG TRẦN GIAN
TÌNH YÊU CÒN MÃI PHỤ PHÀNG ĐAU THƯƠNG
CHỮ TÌNH LÀ CHỮ VẤN VƯƠNG
TANG THƯƠNG TRONG CÕI VÔ THƯỜNG LÀ ĐÂY
MỚI YÊU TÌNH RÂT ĐẮM SAY
ĐỂ RỒI SAU ĐÓ ĐƯỜNG AI NẤY VỀ
TÌNH YÊU LÀ MỘT CƠN MÊ
RỒI TÌNH SAU ĐÓ TRÀN TRỀ KHỔ ĐAU
NGÀN NĂM TRƯỚC NGÀN NĂM SAU
TÌNH YÊU TRÊN QUẢ ĐỊA CẦU THÊ LƯƠNG
CHỈ LÀ MỘT KIẾP ĐOẠN TRƯỜNG
CHỈ LÀ MỘT CÕI VÔ THƯỜNG MÀ THÔI
ĐAU THƯƠNG VÌ BỞI CHỮ ĐỜI
TRĂM NĂM ÔI MỘT KIẾP NGƯỜI KHÔNG LÂU !



ÁNH TRĂNG VÀNG

LÀ TRĂNG LÀ ÁNH TRĂNG VÀNG
TRĂNG YÊU THƠ THẨN TRĂNG TAN BẾN ĐỜI
CHỈ LÀ MỘT THUỞ NGƯỜI ƠI
SỐNG VUI TRONG MỘT KIẾP NGƯỜI KHÔNG LÂU
TRĂM NĂM ĐỜI QUÁ KHỔ ĐAU
NÊN TA BUỒN QUÁ XANH XAO HÉO TÀN
TÌNH SUM HỢP TÌNH LY TAN
CHỈ LÀ NHƯ ÁNH TRĂNG VÀNG BÊN SÔNG
ĐỚN ĐAU NHIỀU LẮM MUÔN LÒNG
ĐỜI LÀ THẾ ĐẤY MUÔN DÒNG LỆ RƠI
TÌNH LÀ TIẾNG KHÓC TIẾNG CƯỜI
MẤY AI HẠNH PHÚC TRONG ĐỜI NGÀN NĂM !



TÌNH CHỈ LÀ MƠ NHƯ ÁNH TRĂNG

LÀ TRĂNG LÀ ÁNH TRĂNG MƠ
NGÀN NẮM CÒN ĐÓ TRĂNG THƠ DIỄM TÌNH
NGÀN NĂM CÒN CHUYỆN ÁI TÌNH
LOÀI NGƯỜI CÒN MÃI CHUYỆN TÌNH TRONG TRĂNG
NGÀN NĂM CÒN ÁNH SAO BĂNG
THÌ TA CÒN MÃI TRĂNG VÀNG ĐỂ YÊU
TRĂNG THƠ DÁNG NGỌC YÊU KIỀU
VƯỜN TÌNH YÊU ĐÓ MỸ MIỀU MUÔN HOA
LÀ LOÀI HOA QUÝ KIÊU XA
HOA YÊU BIẾT NÓI LÀ HOA ÁI TÌNH
LOÀI NGƯỜI MUÔN THUỞ HÀNH TINH
VẪN CÒN MÃI CHỮ ÁI TÌNH XƯA XA !
TRĂNG NGÀ TRĂNG CỦA HỒN HOA
TÌNH YÊU TRONG KIẾP NGƯƠI TA CHÓNG TÀN
ĐÊM NAY NGỒI NGẮM TRĂNG VÀNG
TRĂNG CÒN SÁNG MÃI MUÔN NGÀN NĂM SAU
TÌNH YÊU NHƯ GIẤC CHIÊM BAO
CHỈ LÀ MỘT THUỞ TÌNH NÀO CŨNG TAN
ĐÓ LÀ ĐỊNH HỆ TRẦN GIAN
ĐỂ TA KHÓC ĐẾN MUÔN NGÀN NĂM SAU...!

Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét