TA ĐI LANG THANG
TA ĐI LANG THANG NHƯ LÀ GIÓ NHƯ LÀ MÂY
NHƯ LÀ NẮNG TRÊN TÀNG CÂY
NHƯ LÀ KHÓI LAM CHIỀU BAY
NHƯ LÀ GIÓ LÊN CHIỀU SAY
NHƯ LÀ NẮNG NHƯ LÀ MƯA
NHƯ LÀ BÓNG AI CHIỀU MƠ
TÌNH ĐÃ XA MỜ....................!
DÒNG ĐỜI NHƯ CHIẾC LÁ ĐƯA TA VÀO CÕI XA VỜI
HOÀNG HÔN NHƯ CHIẾC BÓNG CUỐN TRÔI VÀO CÕI MÊNH MÔNG
CHO TA CÔ ĐƠN TÌM VỀ DĨ VÃNG NHỮNG CHIỀU ĐỢI MONG
NHƯ NƯỚC XUÔI DÒNG NHƯ LÁ CÂY BỀNH BỒNG
CUỐN THEO DÒNG NGƯỜI BAO LA VỀ CÕI MUÔN TRÙNG....
TA SẼ VỀ ĐÂU ?
NÀO AI BIẾT ĐƯỢC NGÀY MAI SẼ RA SAO..RA SAO ?
TƯƠNG LAI NHƯ LÀ MỘT GIẤC CHIÊM BAO
LÒNG NGƯỜI THƯỜNG HAY QUÊN LÃNG !
NGHE HỒN TA ĐỚN ĐAU
TA NHỚ THƯƠNG AI
TÌNH YÊU ƠI ĐẮNG CAY
CHỈ LÀ MỘT GIẤC MƠ
TÌNH ÁI
KHÔNG DÀI !
TÌNH NÀO KHÔNG TƯƠNG LAI
TÌNH NÀO KHÔNG ĐẮM SAY !
MÀ GIỜ ĐÂY ĐÃ PHAI
CHO XÓT XA LÒNG AI !
ÔI GIẤC MƠ YÊU
MỘT KIẾP ĐỌA ĐÀY
RỒI DÒNG ĐỜI
NHƯ CHIẾC LÁ THU PHAI
CUỐN TRÔI THEO DÒNG ĐẠI DƯƠNG MUÔN TRÙNG
NÀO AI BIẾT TA ĐI VỀ ĐÂU.....!....VỀ ĐÂU.....!
TRONG KIẾP NHÂN GIAN
MỘT KIẾP ƯU SẦU........!
Ta đi trong khói thu tàn
tình ta như thể lá vàng bay bay
khói sương giờ đã ngập đầy
tiết thu buốt giá cho ai lạnh lùng
thu ơi trời đất mênh mông
người đi để lại mấy dòng thơ đau
thở than chi nữa ưu sầu
ngoài kia nghe tiếng rì rào mưa rơi
mênh mông mây nước lưng đồi
thu nay vàng úa một trời đau thương
đã qua rồi tuổi thiên đương
tuổi yêu tuổi nhớ tuổi thương học trò
đã qua rồi quãng đời mơ
đã qua rồi tuổi ngây thơ thuở nào
gió thu còn thổi rì rào
mưa thu còn mãi thì thào nhớ nhung..!
Người ơi một khối tơ lòng
Như cây lá rụng mênh mông giữa trời
Mênh mông mây nước lưng đồi
Nhớ thôi là nhớ một thời đã qua
Nhớ người nhan sắc kiêu xa
Chim sa cá lặn lòng ta lại buồn
Tình còn vương vấn vấn vương
Đêm ta chẳng ngủ đêm trường tiếc thương..!
Trăng nằm ngủ trong vườn cây xanh lá
Trăng lặng thầm nằm rên rỉ trong trăng
Trăng đêm khuya trăng chẳng nói chăng rằng
Trăng thầm thĩ muôn ngàn năm thơ thẩn
Ta đi trong khói thu tàn
tình ta như thể lá vàng bay bay
khói sương giờ đã ngập đầy
tiết thu buốt giá cho ai lạnh lùng
thu ơi trời đất mênh mông
người đi để lại mấy dòng thơ đau
thở than chi nữa ưu sầu
ngoài kia nghe tiếng rì rào mưa rơi
mênh mông mây nước lưng đồi
thu nay vàng úa một trời đau thương
đã qua rồi tuổi thiên đương
tuổi yêu tuổi nhớ tuổi thương học trò
đã qua rồi quãng đời mơ
đã qua rồi tuổi ngây thơ thuở nào
gió thu còn thổi rì rào
mưa thu còn mãi thì thào nhớ nhung..!
Người ơi một khối tơ lòng
Như cây lá rụng mênh mông giữa trời
Mênh mông mây nước lưng đồi
Nhớ thôi là nhớ một thời đã qua
Nhớ người nhan sắc kiêu xa
Chim sa cá lặn lòng ta lại buồn
Tình còn vương vấn vấn vương
Đêm ta chẳng ngủ đêm trường tiếc thương..!
NHƯ LÀ NẮNG TRÊN TÀNG CÂY
NHƯ LÀ KHÓI LAM CHIỀU BAY
NHƯ LÀ GIÓ LÊN CHIỀU SAY
NHƯ LÀ NẮNG NHƯ LÀ MƯA
NHƯ LÀ BÓNG AI CHIỀU MƠ
TÌNH ĐÃ XA MỜ....................!
DÒNG ĐỜI NHƯ CHIẾC LÁ ĐƯA TA VÀO CÕI XA VỜI
HOÀNG HÔN NHƯ CHIẾC BÓNG CUỐN TRÔI VÀO CÕI MÊNH MÔNG
CHO TA CÔ ĐƠN TÌM VỀ DĨ VÃNG NHỮNG CHIỀU ĐỢI MONG
NHƯ NƯỚC XUÔI DÒNG NHƯ LÁ CÂY BỀNH BỒNG
CUỐN THEO DÒNG NGƯỜI BAO LA VỀ CÕI MUÔN TRÙNG....
TA SẼ VỀ ĐÂU ?
NÀO AI BIẾT ĐƯỢC NGÀY MAI SẼ RA SAO..RA SAO ?
TƯƠNG LAI NHƯ LÀ MỘT GIẤC CHIÊM BAO
LÒNG NGƯỜI THƯỜNG HAY QUÊN LÃNG !
NGHE HỒN TA ĐỚN ĐAU
TA NHỚ THƯƠNG AI
TÌNH YÊU ƠI ĐẮNG CAY
CHỈ LÀ MỘT GIẤC MƠ
TÌNH ÁI
KHÔNG DÀI !
TÌNH NÀO KHÔNG TƯƠNG LAI
TÌNH NÀO KHÔNG ĐẮM SAY !
MÀ GIỜ ĐÂY ĐÃ PHAI
CHO XÓT XA LÒNG AI !
ÔI GIẤC MƠ YÊU
MỘT KIẾP ĐỌA ĐÀY
RỒI DÒNG ĐỜI
NHƯ CHIẾC LÁ THU PHAI
CUỐN TRÔI THEO DÒNG ĐẠI DƯƠNG MUÔN TRÙNG
NÀO AI BIẾT TA ĐI VỀ ĐÂU.....!....VỀ ĐÂU.....!
TRONG KIẾP NHÂN GIAN
MỘT KIẾP ƯU SẦU........!
NIỀM ĐAU DĨ VÃNG (cho những ai đau khổ vì yêu như CTVL)
Ta đi trong khói thu tàn
tình ta như thể lá vàng bay bay
khói sương giờ đã ngập đầy
tiết thu buốt giá cho ai lạnh lùng
thu ơi trời đất mênh mông
người đi để lại mấy dòng thơ đau
thở than chi nữa ưu sầu
ngoài kia nghe tiếng rì rào mưa rơi
mênh mông mây nước lưng đồi
thu nay vàng úa một trời đau thương
đã qua rồi tuổi thiên đương
tuổi yêu tuổi nhớ tuổi thương học trò
đã qua rồi quãng đời mơ
đã qua rồi tuổi ngây thơ thuở nào
gió thu còn thổi rì rào
mưa thu còn mãi thì thào nhớ nhung..!
Người ơi một khối tơ lòng
Như cây lá rụng mênh mông giữa trời
Mênh mông mây nước lưng đồi
Nhớ thôi là nhớ một thời đã qua
Nhớ người nhan sắc kiêu xa
Chim sa cá lặn lòng ta lại buồn
Tình còn vương vấn vấn vương
Đêm ta chẳng ngủ đêm trường tiếc thương..!
TRĂNG NẰM NGỦ TRONG VƯỜN CÂY XANH LÁ
Trăng nằm ngủ trong vườn cây xanh lá
Trăng lặng thầm nằm rên rỉ trong trăng
Trăng đêm khuya trăng chẳng nói chăng rằng
Trăng thầm thĩ muôn ngàn năm thơ thẩn
Cõi địa đàng thiên thu còn lẩn quẩn
Trong vòng tròn ngơ ngẩn tới cùng lui
Trăng u buồn vơ vẩn với mây trôi
Trăng đứng giữa bầu trời sương gía lạnh
Trong vòng tròn ngơ ngẩn tới cùng lui
Trăng u buồn vơ vẩn với mây trôi
Trăng đứng giữa bầu trời sương gía lạnh
Còn đâu nữa thời vàng son kiêu hảnh
Tuổi tình yêu mảnh khảnh bóng ai yêu
Để cho ta ngắm nghía biết bao chiều
Giờ đã hết trong tiêu điều quạnh quẻ
Tuổi tình yêu mảnh khảnh bóng ai yêu
Để cho ta ngắm nghía biết bao chiều
Giờ đã hết trong tiêu điều quạnh quẻ
Ta gom hết sầu thương thành trăm lệ
Để muôn chiều vung vải lệ thành mây
Mây bay qua mưa chảy lệ tuôn đầy
Ôi thế giới ngập tràn niềm đau khổ
Để muôn chiều vung vải lệ thành mây
Mây bay qua mưa chảy lệ tuôn đầy
Ôi thế giới ngập tràn niềm đau khổ
Ai là đấy thiên thần kia một thuở
Ai ôm sầu than thở mộng đời tan
Ai đau thương vì nhan sắc điêu tàn
Đời là thế ai ơi là cát bụi.................!
Ai ôm sầu than thở mộng đời tan
Ai đau thương vì nhan sắc điêu tàn
Đời là thế ai ơi là cát bụi.................!
Là thế đấy một cõi đời nông nỗi
Là trăm năm chỉ một kiếp phù du
Kiếp nhân gian như sương khói mịt mù
Ta đau xót trần gian đời ảo tưởng !
Là trăm năm chỉ một kiếp phù du
Kiếp nhân gian như sương khói mịt mù
Ta đau xót trần gian đời ảo tưởng !
Cõi trần gian cõi thiên đường tưởng tượng
Có gì đâu bền chặc với thời gian
Chỉ một thời rồi tất cả tiêu tan
Rồi tất cả không còn gì sau đó !
Có gì đâu bền chặc với thời gian
Chỉ một thời rồi tất cả tiêu tan
Rồi tất cả không còn gì sau đó !
NIỀM ĐAU DĨ VÃNG (cho những ai đau khổ vì yêu như CTVL)
Ta đi trong khói thu tàn
tình ta như thể lá vàng bay bay
khói sương giờ đã ngập đầy
tiết thu buốt giá cho ai lạnh lùng
thu ơi trời đất mênh mông
người đi để lại mấy dòng thơ đau
thở than chi nữa ưu sầu
ngoài kia nghe tiếng rì rào mưa rơi
mênh mông mây nước lưng đồi
thu nay vàng úa một trời đau thương
đã qua rồi tuổi thiên đương
tuổi yêu tuổi nhớ tuổi thương học trò
đã qua rồi quãng đời mơ
đã qua rồi tuổi ngây thơ thuở nào
gió thu còn thổi rì rào
mưa thu còn mãi thì thào nhớ nhung..!
Người ơi một khối tơ lòng
Như cây lá rụng mênh mông giữa trời
Mênh mông mây nước lưng đồi
Nhớ thôi là nhớ một thời đã qua
Nhớ người nhan sắc kiêu xa
Chim sa cá lặn lòng ta lại buồn
Tình còn vương vấn vấn vương
Đêm ta chẳng ngủ đêm trường tiếc thương..!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét