Em vẫn hẹn thầy Đình Tuân
Hát thầy nghe qua điện thoại
Nhưng hiềm đau ốm khó khăn
Nên đành thất lời, ngần ngại
Em sốt kéo dài liên miên
Bỏ ăn, ngủ, theo quỉ tiên
Lang thang thiên đường mê tỉnh
Bạch cầu xuống thấp không lên
Em vẫn ngỡ mình ngáo nghênh
Nghị lực thừa dư mà sống
Nào ngờ bệnh cho quả tống
Em trở thành yếu như ... sên
Huyết áp mượn cớ chênh vênh
Tăng theo thằng "cường giao cảm"
Em tuy nói không lảm nhảm
Đất vẫn theo trời đổ nghiêng
Em còn nhớ lời "hứa thiêng"
Chờ trông một ngày khỏe lại
Nhấc điện thoại em réo tên
Thầy nhớ rủ cô nghe... đại !
1/10/2013
Hồ Minh Quang
- Blogger Comment
- Facebook Comment
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét