ĐÁNH GIÁ SAI LẦM

[Minh Trị]
 Ngày 21/4 năm nay, Ủy ban bảo vệ ký giả (CPJ) có trụ sở tại Hoa Kỳ, công bố danh sách 10 nước bị coi là kiểm duyệt nhiều nhất thế giới. Việt Nam là một trong 10 nước có tên trong danh sách.
    Cái “danh sách những nước kiểm duyệt nhiều nhất” dựa trên một loạt các tiêu chí khác nhau bao gồm sự thiếu vắng của truyền thông độc lập, liệu chính phủ có chặn các trang web hay không, có các hạn chế đối với những ghi âm và phát tán thông tin điện tử hay không, liệu có những giấy phép cho phép hành nghề báo chí không, có những hạn chế trong việc đi lại của phóng viên không, giới chức có giám sát một số những phóng viên và blogger nhất định ở Việt Nam hay không, liệu giới chức có cấm các phóng viên nước ngoài vào đưa tin không...
    Bên cạnh đó, tổ chức “Ngôi nhà tự do” (FH)  cho ra bản “Phúc trình tự do thế giới năm 2015”, trong đó đã xếp Việt Nam vào danh sách các nước “không có tự do”. Trước đó, một số tổ chức, như: “Ủy bản bảo vệ ký giả” (CPJ), “Phóng viên không biên giới” (RSF) đã liên tục cho ra các “Báo cáo”, “Thông cáo”,… cùng với những luận điệu xuyên tạc, đánh giá thiếu khách quan, phản ánh sai lệch tình hình tự do báo chí, tự do ngôn luận, dân chủ, nhân quyền tại Việt Nam. Họ còn trắng trợn vu cáo Việt Nam gia tăng bỏ tù các nhà báo, đàn áp, bắt giữ tùy tiện các blogger. Đồng thời, can thiệp vào tình hình nội bộ của Việt Nam, yêu cầu Việt Nam “hủy bỏ” những điều luật trong Bộ luật Hình sự mà họ cho là “những điều luật mơ hồ xúc phạm quyền con người ” và kêu gọi trả tự do vô điều kiện cho các cá nhân mà họ gọi là “nhà báo”, “nhà hoạt động nhân quyền”, “blogger bị bắt giữ tùy tiện” tại Việt Nam. Những tổ chức này còn cho rằng: Theo luật truyền thông mới vào năm 1999, tất cả các cơ sở truyền thông của Việt Nam phải hoạt động như là những cơ quan phát ngôn của Đảng. Trong khi đó, chính phủ cấm sự xuất hiện của những cơ sở truyền thông độc lập.

    Thực tế trong những năm qua, khi các cơ quan chức năng của Việt Nam bắt giữ để điều tra, đưa ra xét xử công khai một số đối tượng phạm tội tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa XHCN Việt Nam, ngay lập tức các tổ chức FH, CPJ,  RSF đã vội tang bốc số này thành những “nhà dân chủ”, “cây viết độc lập” và đưa ra “Thông cáo” xuyên tạc, đòi Việt Nam phải trả tự do vô điều kiện cho họ. Không những thế, các tổ chức này còn thường xuyên tổ chức các cuộc trao giải thưởng “tự do báo chí quốc tế” để tôn vinh, động viên những cá nhân có quan điểm chống đối Việt Nam. Đặc biệt, một số đối tượng (trong đó có cả những người đã từng hoạt động trong cơ quan báo chí lợi dụng danh nghĩa nhà báo, tự do ngôn luận, tự do báo chí) lập ra các trang blog để đăng tải nhiều bài viết có nội dung xuyên tạc, tuyên truyền phỉ báng sự lãnh đạo của Đảng, Nhà nước và cá nhân một số cán bộ cấp cao, cũng như thông tin sai lệch hoạt động của bộ máy quản lý, điều hành của chính quyền. Số này hay viết những lời thóa mạ, lạc lõng, cơ hội, vụ lợi, cổ súy cho những hành vi vi phạm pháp luật của một số đối tượng, đi ngược lại ý chí và nguyện vọng của nhân dân, dân tộc. Những hành vi này, đã vi phạm quy định tại Điều 258, Bộ luật Hình sự nước Cộng hòa XHCN Việt Nam. Mặc dù khi làm việc với các cơ quan chức năng, tất cả các đối tượng này đã khai nhận toàn bộ hành vi vi phạm và xin được hưởng sự khoan hồng của pháp luật, thế nhưng, FH, CPJ, RSF đã không ít lần thể hiện “sự quan tâm đặc biệt” với số này và đưa ra những đòi hỏi vô lối yêu cầu Việt Nam phải “trả tự do vô điều kiện” cho họ. Đây rõ ràng là sự can thiệp phi lý vào nội bộ của nước ta, thể hiện cái nhìn thiếu thiện chí của FH, CPJ, RSF… về tình hình tự do ngôn luận, tự do báo chí ở Việt Nam.
    Chính FH, CPJ, RSF đã tự biến mình thành công cụ trong âm mưu chống Việt Nam của một số cá nhân, tổ chức có quan điểm thù địch với Đảng, Nhà nước ta. Đằng sau cái gọi là “vi phạm tự do báo chí”, “đàn áp, bắt giữ các blogger, nhà báo” mà một số tổ chức, cá nhân thường gán cho Việt Nam là âm mưu kích động, tiếp tay, cổ súy cho các phần tử xấu chống Đảng, Nhà nước Việt Nam.
    Đảng, Nhà nước Việt Nam luôn tôn trọng và bảo đảm các quyền con người, trong đó có quyền tự do báo chí, tự do ngôn luận của mọi công dân. Và cũng như các quốc gia khác, nhằm giữ gìn kỷ cương, bảo đảm sự ổn định để phát triển, Nhà nước Việt Nam không cho phép lợi dụng những quyền này để tuyên truyền, kích động lật đổ chính quyền, phá hoại khối đại đoàn kết toàn dân tộc. Trên thực tế, Ðảng và Nhà nước Việt Nam luôn lắng nghe, tôn trọng ý kiến đóng góp của mọi tầng lớp nhân dân đối với việc xây dựng, thực thi chính sách, pháp luật, thông qua các hình thức phản biện xã hội, qua hệ thống báo chí, truyền thông. Nhân dân được tạo điều kiện thực hiện quyền phản biện thông qua đại diện của mình là Mặt trận Tổ quốc Việt Nam và các đoàn thể, như: Hội Nông dân, Hội Phụ nữ, Ðoàn Thanh niên... Ðây là cầu nối giữa nhân dân với Ðảng và chính quyền các cấp, Mặt trận và các đoàn thể xã hội. Thông qua đó, để tuyên truyền, phổ biến, động viên nhân dân chấp hành tốt đường lối, chủ trương của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước; thực hiện nghiêm quy chế dân chủ cơ sở để người dân phát huy quyền làm chủ trên mọi lĩnh vực của đời sống xã hội.
 

Nhà nước Việt Nam luôn tôn trọng tự do báo chí

    Hiện nay, Việt Nam có 845 cơ quan báo chí in, trong đó có 199 cơ quan báo in, 646 tạp chí và 1 hãng thông tấn quốc gia (tăng 7 cơ quan báo chí in so với năm 2013); 98 báo, tạp chí điện tử (tăng 06 báo, tạp chí điện tử so với năm 2013); 67 đài phát thanh, truyền hình Trung ương và địa phương;180 kênh phát thanh, truyền hình trong nước và 40 kênh phát thanh, truyền hình ở nước ngoài; 5 đơn vị phát sóng truyền hình số mặt đất và 3 nhà cung cấp dịch vụ truyền hình vệ tinh; 27 nhà cung cấp dịch vụ truyền hình cáp. Số lượng thuê bao truyền hình số mặt đất đạt 7.000.000, tăng gấp đôi so với năm 2013; 973.000 thuê bao truyền hình số vệ tinh và 4.300.000 thuê bao truyền hình cáp. So với các quốc gia khác, Việt Nam có số lượng người dùng Internet nhiều thứ 8 trong khu vực châu Á và đứng vị trí thứ 3 ở khu vực Đông Nam Á. Việt Nam hiện có gần 18.000 nhà báo được cấp thẻ Nhà báo và hơn 19.000 hội viên nhà báo cùng cộng tác viên trên khắp cả nước, là bộ phận xã hội hết sức quan trọng, thường xuyên bám sát thực tiễn cuộc sống, phản ánh một cách trung thực tình hình kinh tế - xã hội của đất nước, những tấm gương điển hình tiên tiến, gương “người tốt, việc tốt” trong sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc; luôn đi đầu trong đấu tranh phòng, chống tham nhũng, quan liêu, lãng phí. Từ đó, đề xuất, phản biện một cách khoa học về các chủ trương, đường lối của Ðảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước. Báo chí Việt Nam thật sự là một kênh thông tin, phản biện xã hội rộng rãi, công khai, dân chủ, nhanh chóng, có hiệu quả.
    Hiện nay, Việt Nam đang xây dựng Nhà nước pháp quyền XHCN, mọi hoạt động của xã hội được quản lý và điều chỉnh theo luật pháp. Ở Việt Nam, mọi người đều bình đẳng trước pháp luật, nếu vi phạm pháp luật đều bị xử phạt theo quy định; pháp luật phải được thượng tôn, không ai đứng ngoài pháp luật, đứng trên pháp luật. Một số trường hợp, như: Trần Huỳnh Duy Thức, Tạ Phong Tần, Lê Quốc Quân, Hoàng Khương, Nguyễn Hữu Vinh (Anh Ba Sàm), Trương Duy Nhất, Võ Thanh Tùng,... cũng không phải ngoại lệ. Như vậy, trên thực tế, ở Việt Nam không có phóng viên hay nhà báo nào bị bỏ tù mà chỉ có người vi phạm pháp luật bị xử lý theo quy định của pháp luật.
    Việt Nam là một đất nước có tự do, độc lập, con đường phát triển của dân tộc Việt Nam do chính người dân Việt Nam lựa chọn. Việt Nam không bao giờ chấp nhận một thế lực bên ngoài can thiệp, sắp đặt và lại càng không để cho bất cứ ai xuyên tạc, phỉ báng, kích động gây rối nội bộ, kìm hãm sự phát triển của đất nước. Thiết nghĩ, những ai đó luôn cho rằng tự do báo chí, tự do ngôn luận là “tối thượng” và lợi dụng quyền tự do báo chí, tự do ngôn luận, dân chủ, nhân quyền để hô hào, cổ súy cho những hành động đi ngược lại lợi ích của dân tộc Việt Nam thì tự họ phải xem xét lại.

Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét