lấy vợ bên Việt Nam
Việt kiều nào có ý định về nước cưới vợ ...và mua nhà cho vợ mới đứng tên.
nên đọc tài liệu này.
Chúng tôi gặp ông Nguyễn Văn Thuận tại một công trình xây dựng ở Tành phố Mỹ Tho (Tiền Giang). Đó là một kỹ sư xây dựng tốt nghiệp tại Mỹ. Hối hả về quê tránh cơn bão tài chính ở Mỹ để sống yên vui bên người vợ mà mình gửi tiền về mua đất, xây nhà.
Nào ngờ, ông Thuận bị ném ra đường không thương tiếc. Không chỉ có ông Thuận mà trong những ngày cuối năm con chuột, đầu năm trâu này, nhiều người rơi vào hoàn cảnh tương tự vì đã dày công nuôi vợ người khác mà không hề hay biết.
Nhà bán, vợ đi mất
Năm 1978, ông theo gia đình sang Mỹ định cư. Suốt thời gian đi học rồi đi làm, ông quen nhiều bạn gái nhưng vẫn không tìm thấy tình yêu trong họ.
Cách đây 4 năm, trong một lần về Mỹ Tho, ông quen và đem lòng yêu thương cô Trương Thị Kim. Cô gái này không ngần ngại cho ông biết đã có một đời chồng, phải đi làm thuê cho một gia đình để nuôi hai đứa con nhỏ. "Thương mẹ bế con", ông Thuận chấp nhận làm cha hai đứa nhỏ sau khi đăng ký kết hôn với Kim.
Sau đám cưới, ông Thuận quay về Mỹ với giao hẹn là mỗi năm về thăm mẹ con cô từ một đến hai lần. Qua đó, đúng ba năm, ông sẽ làm thủ tục bảo lãnh mẹ con Kim sang Mỹ sinh sống. Hằng tháng, ông Thuận gửi về cho Kim từ 500 đến 700 USD để cô không còn đi làm thuê nữa.
Cuối năm 2006, Kim đột nhiên từ chối việc theo ông Thuận sang Mỹ với lý do không biết nói tiếng Anh. Cô còn đề nghị ông Thuận hồi hương, mua nhà tại Mỹ Tho để sống đến hết cuộc đời. Ông Thuận đã ra sức làm việc gửi tiền về Việt Nam để Kim mua một căn nhà ở ngoại thành Mỹ Tho.
Tháng 10 năm ngoái, do khủng hoảng tài chính nên công ty cho ông tạm nghỉ việc chờ đến khi cơn bão đi qua, ông Thuận hối hả mua vé máy bay về Việt Nam vì những tưởng mình đã có nhà và vợ con ở đó.
Nhưng khi ông gõ cửa căn nhà mình mua ngày nào thì người chủ không phải là Kim, mà là một phụ nữ khác. Bà ta cho biết đã mua lại căn nhà này từ cô Kim với giá 2,2 tỷ đồng. Còn Kim hiện đi đâu thì bà không hề biết.
Về nước trước ông Thuận hai tháng, ông Lê Văn Minh (Việt kiều Mỹ), nguyên quán ở huyện Chợ Gạo (Tiền Giang) khó khăn lắm mới tìm được cô vợ rất trẻ và xinh đẹp ở quận 4, TP Saigon.
Nhưng, khi tìm được rồi, ông Minh không thể ôm cô vợ vào lòng để thỏa nỗi nhớ qua bao ngày xa cách. Bởi bên cạnh cô còn có một thanh niên lực lưỡng tự xưng là chồng, đứng ra ngăn cản hai người đoàn viên. Còn cửa hàng mua bán xe gắn máy mà ông gửi tiền từ Mỹ về cho Phượng tạo dựng cũng đã sang tay người khác.
Sau khi về nước, ông Trương Vĩnh Nguyện (nguyên quán Long An) lặn lội xuống tận tỉnh An Giang để tìm vợ vì được tin cô đã mua nhà sinh sống tại TP Long Xuyên. Nhưng khi đến Long Xuyên thì ông Nguyện được tin cô Xuân đã bán nhà dời về quê ở Rạch Giá (Kiên Giang). Một lần nữa, ông Nguyện đón xe đò sang Rạch Giá để tìm vợ.
Tại đây, ông Nguyện tìm được nhà Xuân đang ở. Nhưng, trong lúc gõ cửa, gọi tên vợ thì ông Nguyện bị một người đàn ông có râu quai nón túm cổ áo đánh hoa cả mắt. Lúc đầu, người đàn ông này tưởng ông Nguyện là gã tình địch ở Mỹ Tho đến tìm Xuân, nhưng sau đó biết đây là người chồng hợp pháp của Xuân bên Mỹ mới về thì hai người ngồi lại tâm sự với nhau.
Người đàn ông đánh ông Nguyện tên là Định cho biết, khoảng một năm trước, ông gặp Xuân tại một quán bia ôm ở Mỹ Tho. Cô bảo có chồng Việt kiều Mỹ nhưng mất liên lạc đã ba năm, đang làm thủ tục ly dị.
Trong hoàn cảnh vợ mới chết, Định đưa Xuân về Rạch Giá chung sống như vợ chồng. Được mấy tháng thì cô ta thường xuyên bỏ về Mỹ Tho sống bên gã trẻ tuổi, đẹp trai hơn. Mỗi lần bỏ đi, cô ta không quên quơ của Định một mớ tiền. Nghe Định kể đến đây thì ông Nguyện biết điều gì đã xảy ra với mình, buồn bã đón xe đò về Mỹ Tho tìm Xuân để xúc tiến thủ tục ly hôn.
Trắng tay sau ly hôn
Đã nhiều tháng nay, anh Hồ Tấn Giao không thể quay trở về Mỹ vì trong túi không còn lấy một xu. Tình cảnh buộc anh phải quay về quê nội ở huyện Chợ Gạo (Tiền Giang) sống nương nhờ nhà người chú họ, chờ gia đình bên Mỹ gửi tiền sang.
Cách đây ba năm, Giao đến TP Saigon và quen Lê Thị Mỹ Trinh, quê ở Cái Bè (Tiền Giang), đang theo học nghề trang điểm cô dâu tại quận 8, TP Saigon. Sau khi kết hôn, anh Giao bỏ tiền để mua một căn nhà ở Mỹ Tho, chung sống với Trang được một tuần thì trở về Mỹ làm ăn. Mỗi tháng, Giao gửi tiền về cho Trang tiêu xài.
Tháng 9/2008, Giao về Mỹ Tho thì hay tin Trang đã bán nhà, rời khỏi Mỹ Tho cùng với một người trai trẻ. Anh Giao cất công tìm và biết được Trang đang sống với người tình tại TP Cần Thơ.
Ngay khi tìm được Trang, anh Giao chưa kịp nói lời nào thì bị một gã thanh niên từ nhà sau đi lên đấm vào mặt. Anh ta còn “la làng” anh Giao là một con “dê xòm” đến ve vãn vợ của mình. Trang cũng kêu là mình bị quấy rầy rồi thẳng tay đuổi anh Giao ra khỏi nhà.
Về Mỹ Tho, anh Giao dự định viết thư tố giác Trang vi phạm chế độ một vợ một chồng, nhưng ý định đó chưa kịp thực hiện thì anh bị một nhóm thanh niên chặn xe đánh một trận tơi bời hoa lá trên địa bàn phường 6. Trước khi rút đi, bọn chúng còn nói: “Nếu biết xấu hổ vì bị vợ cắm sừng thì hãy làm đơn ra tòa ly dị!”.
Cơn bão tài chính ở Mỹ khiến ông Trần Minh Sơn (nguyên quán Tiền Giang) không thể kiếm sống bằng nghề mua bán xe hơi. Vì vậy, vào tháng 5/2008, ông quyết định về nước tránh bão bên cô vợ trẻ ở TP Saigon. Khi về đến nơi thì ông phải tức tốc thuê taxi về Mỹ Tho, vì shop thời trang của ông mua tặng vợ năm nào đã được sang tên người khác.
Đến Mỹ Tho, ông Sơn tìm không gặp Yến và được tin cô ra Bình Dương làm công nhân cho một công ty may. Ra Bình Dương, đến tận công ty mà người quen của ông ở Mỹ Tho chỉ dẫn cũng không gặp được Yến. Người trưởng phòng nhân viên ở đây cho hay, Yến lấy chồng và nghỉ việc đã bốn tháng rồi.
Lủi thủi về Mỹ Tho, ông Sơn tình cờ gặp Yến đi ăn tối với một người đàn ông khác. Ông Sơn gọi đến ngồi cùng bàn, liền bị gã trai đi cùng Yến đánh rồi nhảy lên xe gắn máy phóng đi.
Mấy ngày sau, ông Sơn tìm được chỗ ở của Yến, không đề nghị cô quay lại với mình, mà chỉ yêu cầu cô nói thật bán cái shop thời trang bao nhiêu và chia lại ông phân nửa. Yến bảo bán được 1600 cây vàng, đồng ý giải quyết rắc rối với ông tại tòa án.
Khổ thay, trước tòa, ông Sơn không chứng minh được cái shop thời trang đó có là của mình, trong khi đó Yến đưa ra đầy đủ chứng cứ chứng minh đã vay mượn để mua cái shop thời trang đó trước khi kết hôn với ông Sơn. Cuối cùng, án ly hôn cũng đã tuyên, nhưng tài sản thì không được chia đôi.
Luật sư Cao Minh Triết (Tiền Giang) cho biết, ngày càng có nhiều đàn ông Việt kiều nhờ ông tư vấn ly hôn với người vợ đang ở địa phương. Lý do mà họ đưa ra là bắt gặp vợ chung sống như vợ chồng với người khác, bị hắt hủi.
Hầu hết những cuộc ly hôn ấy, người chồng Việt kiều đều bị thiệt về khâu phân chia tài sản, bởi khối tài sản tạo ra ở Việt Nam đều do người vợ đứng tên chủ sở hữu. Do đó, họ dễ dàng rao bán hoặc chuyển dịch sang người khác.
(Source : Vietland)
Nào ngờ, ông Thuận bị ném ra đường không thương tiếc. Không chỉ có ông Thuận mà trong những ngày cuối năm con chuột, đầu năm trâu này, nhiều người rơi vào hoàn cảnh tương tự vì đã dày công nuôi vợ người khác mà không hề hay biết.
Nhà bán, vợ đi mất
Năm 1978, ông theo gia đình sang Mỹ định cư. Suốt thời gian đi học rồi đi làm, ông quen nhiều bạn gái nhưng vẫn không tìm thấy tình yêu trong họ.
Cách đây 4 năm, trong một lần về Mỹ Tho, ông quen và đem lòng yêu thương cô Trương Thị Kim. Cô gái này không ngần ngại cho ông biết đã có một đời chồng, phải đi làm thuê cho một gia đình để nuôi hai đứa con nhỏ. "Thương mẹ bế con", ông Thuận chấp nhận làm cha hai đứa nhỏ sau khi đăng ký kết hôn với Kim.
Sau đám cưới, ông Thuận quay về Mỹ với giao hẹn là mỗi năm về thăm mẹ con cô từ một đến hai lần. Qua đó, đúng ba năm, ông sẽ làm thủ tục bảo lãnh mẹ con Kim sang Mỹ sinh sống. Hằng tháng, ông Thuận gửi về cho Kim từ 500 đến 700 USD để cô không còn đi làm thuê nữa.
Cuối năm 2006, Kim đột nhiên từ chối việc theo ông Thuận sang Mỹ với lý do không biết nói tiếng Anh. Cô còn đề nghị ông Thuận hồi hương, mua nhà tại Mỹ Tho để sống đến hết cuộc đời. Ông Thuận đã ra sức làm việc gửi tiền về Việt Nam để Kim mua một căn nhà ở ngoại thành Mỹ Tho.
Tháng 10 năm ngoái, do khủng hoảng tài chính nên công ty cho ông tạm nghỉ việc chờ đến khi cơn bão đi qua, ông Thuận hối hả mua vé máy bay về Việt Nam vì những tưởng mình đã có nhà và vợ con ở đó.
Nhưng khi ông gõ cửa căn nhà mình mua ngày nào thì người chủ không phải là Kim, mà là một phụ nữ khác. Bà ta cho biết đã mua lại căn nhà này từ cô Kim với giá 2,2 tỷ đồng. Còn Kim hiện đi đâu thì bà không hề biết.
Về nước trước ông Thuận hai tháng, ông Lê Văn Minh (Việt kiều Mỹ), nguyên quán ở huyện Chợ Gạo (Tiền Giang) khó khăn lắm mới tìm được cô vợ rất trẻ và xinh đẹp ở quận 4, TP Saigon.
Nhưng, khi tìm được rồi, ông Minh không thể ôm cô vợ vào lòng để thỏa nỗi nhớ qua bao ngày xa cách. Bởi bên cạnh cô còn có một thanh niên lực lưỡng tự xưng là chồng, đứng ra ngăn cản hai người đoàn viên. Còn cửa hàng mua bán xe gắn máy mà ông gửi tiền từ Mỹ về cho Phượng tạo dựng cũng đã sang tay người khác.
Sau khi về nước, ông Trương Vĩnh Nguyện (nguyên quán Long An) lặn lội xuống tận tỉnh An Giang để tìm vợ vì được tin cô đã mua nhà sinh sống tại TP Long Xuyên. Nhưng khi đến Long Xuyên thì ông Nguyện được tin cô Xuân đã bán nhà dời về quê ở Rạch Giá (Kiên Giang). Một lần nữa, ông Nguyện đón xe đò sang Rạch Giá để tìm vợ.
Tại đây, ông Nguyện tìm được nhà Xuân đang ở. Nhưng, trong lúc gõ cửa, gọi tên vợ thì ông Nguyện bị một người đàn ông có râu quai nón túm cổ áo đánh hoa cả mắt. Lúc đầu, người đàn ông này tưởng ông Nguyện là gã tình địch ở Mỹ Tho đến tìm Xuân, nhưng sau đó biết đây là người chồng hợp pháp của Xuân bên Mỹ mới về thì hai người ngồi lại tâm sự với nhau.
Người đàn ông đánh ông Nguyện tên là Định cho biết, khoảng một năm trước, ông gặp Xuân tại một quán bia ôm ở Mỹ Tho. Cô bảo có chồng Việt kiều Mỹ nhưng mất liên lạc đã ba năm, đang làm thủ tục ly dị.
Trong hoàn cảnh vợ mới chết, Định đưa Xuân về Rạch Giá chung sống như vợ chồng. Được mấy tháng thì cô ta thường xuyên bỏ về Mỹ Tho sống bên gã trẻ tuổi, đẹp trai hơn. Mỗi lần bỏ đi, cô ta không quên quơ của Định một mớ tiền. Nghe Định kể đến đây thì ông Nguyện biết điều gì đã xảy ra với mình, buồn bã đón xe đò về Mỹ Tho tìm Xuân để xúc tiến thủ tục ly hôn.
Trắng tay sau ly hôn
Đã nhiều tháng nay, anh Hồ Tấn Giao không thể quay trở về Mỹ vì trong túi không còn lấy một xu. Tình cảnh buộc anh phải quay về quê nội ở huyện Chợ Gạo (Tiền Giang) sống nương nhờ nhà người chú họ, chờ gia đình bên Mỹ gửi tiền sang.
Cách đây ba năm, Giao đến TP Saigon và quen Lê Thị Mỹ Trinh, quê ở Cái Bè (Tiền Giang), đang theo học nghề trang điểm cô dâu tại quận 8, TP Saigon. Sau khi kết hôn, anh Giao bỏ tiền để mua một căn nhà ở Mỹ Tho, chung sống với Trang được một tuần thì trở về Mỹ làm ăn. Mỗi tháng, Giao gửi tiền về cho Trang tiêu xài.
Tháng 9/2008, Giao về Mỹ Tho thì hay tin Trang đã bán nhà, rời khỏi Mỹ Tho cùng với một người trai trẻ. Anh Giao cất công tìm và biết được Trang đang sống với người tình tại TP Cần Thơ.
Ngay khi tìm được Trang, anh Giao chưa kịp nói lời nào thì bị một gã thanh niên từ nhà sau đi lên đấm vào mặt. Anh ta còn “la làng” anh Giao là một con “dê xòm” đến ve vãn vợ của mình. Trang cũng kêu là mình bị quấy rầy rồi thẳng tay đuổi anh Giao ra khỏi nhà.
Về Mỹ Tho, anh Giao dự định viết thư tố giác Trang vi phạm chế độ một vợ một chồng, nhưng ý định đó chưa kịp thực hiện thì anh bị một nhóm thanh niên chặn xe đánh một trận tơi bời hoa lá trên địa bàn phường 6. Trước khi rút đi, bọn chúng còn nói: “Nếu biết xấu hổ vì bị vợ cắm sừng thì hãy làm đơn ra tòa ly dị!”.
Cơn bão tài chính ở Mỹ khiến ông Trần Minh Sơn (nguyên quán Tiền Giang) không thể kiếm sống bằng nghề mua bán xe hơi. Vì vậy, vào tháng 5/2008, ông quyết định về nước tránh bão bên cô vợ trẻ ở TP Saigon. Khi về đến nơi thì ông phải tức tốc thuê taxi về Mỹ Tho, vì shop thời trang của ông mua tặng vợ năm nào đã được sang tên người khác.
Đến Mỹ Tho, ông Sơn tìm không gặp Yến và được tin cô ra Bình Dương làm công nhân cho một công ty may. Ra Bình Dương, đến tận công ty mà người quen của ông ở Mỹ Tho chỉ dẫn cũng không gặp được Yến. Người trưởng phòng nhân viên ở đây cho hay, Yến lấy chồng và nghỉ việc đã bốn tháng rồi.
Lủi thủi về Mỹ Tho, ông Sơn tình cờ gặp Yến đi ăn tối với một người đàn ông khác. Ông Sơn gọi đến ngồi cùng bàn, liền bị gã trai đi cùng Yến đánh rồi nhảy lên xe gắn máy phóng đi.
Mấy ngày sau, ông Sơn tìm được chỗ ở của Yến, không đề nghị cô quay lại với mình, mà chỉ yêu cầu cô nói thật bán cái shop thời trang bao nhiêu và chia lại ông phân nửa. Yến bảo bán được 1600 cây vàng, đồng ý giải quyết rắc rối với ông tại tòa án.
Khổ thay, trước tòa, ông Sơn không chứng minh được cái shop thời trang đó có là của mình, trong khi đó Yến đưa ra đầy đủ chứng cứ chứng minh đã vay mượn để mua cái shop thời trang đó trước khi kết hôn với ông Sơn. Cuối cùng, án ly hôn cũng đã tuyên, nhưng tài sản thì không được chia đôi.
Luật sư Cao Minh Triết (Tiền Giang) cho biết, ngày càng có nhiều đàn ông Việt kiều nhờ ông tư vấn ly hôn với người vợ đang ở địa phương. Lý do mà họ đưa ra là bắt gặp vợ chung sống như vợ chồng với người khác, bị hắt hủi.
Hầu hết những cuộc ly hôn ấy, người chồng Việt kiều đều bị thiệt về khâu phân chia tài sản, bởi khối tài sản tạo ra ở Việt Nam đều do người vợ đứng tên chủ sở hữu. Do đó, họ dễ dàng rao bán hoặc chuyển dịch sang người khác.
(Source : Vietland)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét