Xuân còn trong trái tim anh
Xuân còn trong trái tim tình đáng yêu
Bởi tim nầy sợ cô liêu
Vì tim đổ máu rất nhiều vì ai
Mà tim vẫn cứ yêu hoài
Yêu cho đến chết tình say vẫn còn
Tình yêu nhân thế chết non
Chưa vui sum hợp héo hon chia lìa
Tình như con cá lia thia
Khi vui tình đến đê mê trong hồn
Tình yêu làm đắm say lòng
Cho ta ngây ngất hương nồng của ai
Tình yêu là một bàn tay
Tình làm say chết ngập đầy trên môi
Tình yêu là vạn nụ cười
Là ngàn tiếng khóc của người thế gian
Tình yêu quí tợ bạc vàng
Mà tình yêu cũng phủ phàng biết bao !
Tình yêu trong sáng như sao
Rồi tình yêu cũng phai màu gió sương
Tình tan là kiếp đoạn trường
Một thời rồi cũng đôi đường biệt ly
Tình yêu là cõi hồn si
Cành hoa biết nói xuân thì tuổi yêu
Hãy yêu cho thật là nhiều
Để sau tận thế là tiêu cuộc đời
Hởi người yêu dấu ta ơi
Sao em ngu dại đôi đời cách xa
Thời gian nhanh chóng trôi qua
Ai ai rồi cũng phôi pha héo tàn
Dại gì một kiếp hồng nhan
Cho hoa héo úa phai tàn sắc hương !
(Đây là bài thơ tình đậm màu sắc triết học
nhân sinh của xã hội con người là tình yêu
luôn đi song đôi với nhau : ĐAU THƯƠNG
CÙNG HẠNH PHÚC TRONG ĐẮNG CAY CÙNG NGHIỆT NGÃ CỦA HAI CHỮ TÌNH YÊU MÀ KHÔNG SÁCH VỞ NÀO KHÔNG NGÒI BÚT NÀO CỦA NHÂN LOẠI NÓI HẾT)
BỞI VÌ :
LOVE'S SMILE IN TEAR AND BEING SWEET IN BITTER (tình yêu là nụ cười ở trong nước mắt và là sự ngọt ngào trong nỗi đắng cay)
Phải không, thưa các bạn ?
- Blogger Comment
- Facebook Comment
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét