Không gian trời đất sương mù
Mùa xuân lạnh lẽo âm u đất trời
Xuân này lạnh lắm người ơi
Khói sương giờ đã lạnh đời giá băng
Rét run về tới cung Hằng
Đi trong giá lạnh bàng hoàng tâm tư
Hồn ta là một trời mơ
Nhớ thương dĩ vãng bụi mờ thời gian
Chao ôi tình cũ bạt ngàn
Người xưa đâu mất lỡ làng tình ai
Nghìn năm còn đó chưa phai
Nhớ nhung nhiều lắm tình dài muôn trăng
Trong mơ ta mãi mơ màng
Tay ôm gối chiếc lang thang bến tình
Đời ta giờ đã lênh đênh
Như thuyền trước gió bồng bềnh trong mây
Đêm nay hồn vía ta say
Ngẩn ngơ ngơ ngẩn mộng đầy trong sương
Tình như ngọn gió bốn phương
Gió bay về cõi thiên đường xa xăm
Bởi yêu nên nhớ âm thầm
Tình ơi còn đó ta nằm ta mơ..........................
Long xuyên 14/2/2015
- Blogger Comment
- Facebook Comment
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét