XUÂN NAY TRỜI LẠNH THẤU XƯƠNG

Xuân nay trời lạnh thấu xương
Lạnh như là cõi Phật Đường trên cao
Còn nghe gió thổi rì rào
Lá cây rơi rớt sạt sào trên không
Xuân này lạnh lắm như đông
Nhớ thương ai đó nghe lòng quạnh hiu
Chiều chiều chim vịt kêu chiều
Không gian tím ngắt đìu hiu lạnh lùng
Sương rơi trời đất mịt mùng
Chiều ơi ơi hởi mênh mông biển sầu
Trong vườn cây lá xanh xao
Muôn chim ngưng hót hoa đào thôi rơi
Hoa không còn nở ai ơi
Để ta sầu nhớ ngắm trời thênh thang
Mùa đông giờ đã bạt ngàn 
Chiều lên thăm thẳm chiều tàn buổi mai
Sương mù ngập cả trời mây
Nhớ ai ai nhớ ta nầy cô đơn !
Không gian vắng bặt tiếng đờn
Chỉ nghe lời gió bâng khuâng giọt sầu
Nghe lòng ta lạnh biết bao
Tình yêu giờ đã qua cầu gió bay...! (15 phút)
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét