TRĂNG IN ĐÁY NƯỚC TRĂNG SẦU

Trăng in đáy nước trăng sầu
Lời thơ tình tự thanh tao nắng buồn
Cõi tình cõi nhớ cõi thương
Yêu thương là để lòng vương vấn lòng
Vườn yêu hoa nở màu hồng
Như hoa với bướm tình hong gió chiều
Sanh ra đời đó để yêu
Để thương để nhớ cho nhiều khổ đau
Tình yêu sáng tợ trăng sao
Rồi tình yêu cũng xanh xao héo tàn
Ôi thời gian ! Hởi thời gian !
Chậm đi đừng để hoa tàn biết không
Đớn đau nhiều lắm muôn lòng
Đừng phai nhan sắc má hồng trời cho
Đời ai ai cũng mơ mơ
Thế nhân ai cũng tôn thờ dung nhan
Cho hoa đừng có phai tàn
Để ta yêu mãi cô nàng mình yêu
Để cho người ngọc yêu kiều
Đừng phai nhan sắc mỹ miều giai nhân
Ta buồn ta ngắm trăng tan
Thương ai ai đó cũng tàn như hoa
Được sanh làm kiếp người ta
Thế nhân ai cũng chan hòa lệ rơi
Mưa ơi đừng có rơi rơi
Để ta ngồi đó khóc người ta yêu...!

CÓ BIẾT BAO CHIỀU

Có bao chiều biết bao chiều
Ai đem lệ đổ bến yêu biển tình 
Cô đơn một bóng một hình
Khóc ai ai khóc chữ tình phôi pha ! 
Chữ tình trong kiếp người ta
Như hoa sớm nở chiều tà lãng phai
Tình yêu nào cũng đắm say
Tình yêu nào cũng đắng cay héo tàn
Tình nào tình cũng ly tan
Hoa nào hoa cũng phai tàn thế thôi
Đời là thế đấy người ơi
Sống trong biển khổ nên đời khóc la
Khóc la là kiếp người ta
Kiếp vô thường đó chan hòa lệ rơi
Lệ còn rơi mãi người ơi
Yêu là gốc khổ nên người khóc la
Lời xưa của Phật Thích Ca
Ai ơi có nhớ hay là lãng quên
Hay là chỉ nhớ chữ tiền
Nên ta đau khổ triền miên với đời
Phù du một kiếp người ơi
Thế nhân ai cũng khóc cười vì đau !
Kiếp nhân sinh một kiếp sầu
Sanh ra trong cõi địa cầu tang thương !
Chỉ là chữ nhớ chữ thương
Chỉ là hai chữ VÔ THƯỜNG mà thôi !
Đời là tiếng khóc tiếng cười
Sẽ còn mãi mãi trong đời vì yêu..!
 

Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét