MỘNG ĐỜI MƠ

A ha! xuân đến mùa xuân đến (Xuân Diệu)
Với cả một trời xuân sáng tươi
Xuân là đấy để lòng ta quyến luyến
Mộng đời mơ là đấy kiếp con người !

Rồi đấy nhé mai vàng đua nhau nở
Ta nhìn hoa than thở kiếp hoa tàn
Nếu sẽ là hoa mãi đẹp trần gian
Cho ai đó cùng ta say đắm đuối !

Vì thời gian như tên bay gió thổi
Qua rất nhanh như thể tợ chim bay
Chẳng còn gì sau hết ở ngày mai
Rồi tất cả cũng hoang tàn hiu quạnh !

Để  đêm đêm ta nhìn cơn gió lạnh
Trong giá băng lạnh buốt cả hồn ta
Bởi đời người như gió thoảng bay qua
Như bảo tố phong ba rồi biến mất

Đời là thế tình yêu là bánh mật
Mật trần gian là mật của tình yêu
Ôi chữ tình hấp dẫn biết bao nhiêu
Ai cũng chết vì yêu trong mộng tưởng

Tình là thế cõi thiên đàng tưởng tượng
Mơ cung trăng ngàn kiếp ở trên mây
Để linh hồn ràng buộc bởi muôn dây (Xuân Diệu 2 câu)
Hay chia sẽ bởi trăm ngàn yêu mến !

Yêu là thế để hồn ta quyến luyến
Một hình dung yểu điệu dáng thon thon
Ôi làn môi ngào ngọt tợ hoa thơm
Nên ta chết trong biển tình ân ái

Yêu là thế để hồn say mãi mãi
Ta cùng trăng âu yếm mãi bên nhau
Còn tiếc chi em một đóa hoa đào
Mà cất kín không trao tình nghiêng ngửa

Yêu là thế tình yêu là muôn thủa
Từ ngàn xưa cho mãi tận ngàn sau
Loài người yêu đằng đẳng suốt đêm thâu
Để quên hết trăm năm đời ngắn ngủi...!

Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét