Trăng khuya trăng rụng xuống cầu
Hồn thơ đã ngập cho sầu tiêu tan
Thơ ơi trong giấc mơ vàng
Tình xuân phơi phới mơ màng với thơ
Xuân là xuân của trời mơ
Thơ là thơ của muôn tơ ánh vàng
Trăng tình thơ mộng cũng tan
Trăng in bóng nước thênh thang biển đời
Tình trăng lạnh lắm người ơi
Cho ta ngơ ngẩn nhìn trời bao la
Trăng buồn nhìn ánh sao sa
Để trăng héo úa trăng tà thơ đau
Trăng nghìn thu trước thu sau
Thơ buồn như giấc chiêm bao diễm tình
Thơ tuôn như ánh bình minh
Thơ còn chảy mãi bồng bềnh trong mây
Là thơ tình ái ai say
Bến mơ ta mộng tháng ngày xanh xao
Tình thơ như áng mây cao
Như cơn nước lủ cho trào lệ tuôn
Như mưa lạnh buốt tâm hồn
Mưa còn mưa mãi mênh mông biển trời
Tình cao xa tít núi đồi
Biển tình thăm thẳm nước trôi lạnh lùng
Tình yêu ơi ! Biển muôn trùng
Lá rơi ngập lá ngàn thông ngập đàng
Thơ ơi buồn lắm xuân sang
Ta còn yêu mãi địa đàng muôn thơ
Yêu trăng yêu gió đợi chờ
Ngàn hoa nở rộ tình mơ nắng hồng
Nắng chiều rực rỡ bên sông
Nghe mùa xuân đến cho lòng bâng khuâng..!
- Blogger Comment
- Facebook Comment
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét