CAO TẦN
NGUYỄN THIÊN THỤ
Ông tên Lê Tất Điều, sinh năm 1942 tại Hà Ðông,di cư vào Nam năm 1954. Ðịnh cư tại Hoa Kỳ từ tháng 5-1975 và lấy bút hiệu Cao Tần.
Từ 1976 - 1979: Hợp tác với tạpchí Hồn Việt, Bút Lửa, Văn Học NghệThuật.
Tác phẩm :
Truyện ký: KẻTình Nguyện, 1963 ; Quay Trong Gió Lốc, 1965 ; Ðêm Dài Một Ðời, 1966; Những Giọt Mực, 1970. Thơ:Thơ Cao Tần, BútLửa, 1977.
Từ 1976 - 1979: Hợp tác với tạpchí Hồn Việt, Bút Lửa, Văn Học NghệThuật.
Tác phẩm :
Truyện ký: KẻTình Nguyện, 1963 ; Quay Trong Gió Lốc, 1965 ; Ðêm Dài Một Ðời, 1966; Những Giọt Mực, 1970. Thơ:Thơ Cao Tần, BútLửa, 1977.
Thơ ông là thơ hiện thực. Là bản “chứng chỉ tại ngũ “ của “Gẫy cánh Đại Bàng”:
Ngàn lẫm liệt tan trong chiều rã ngũ
Muôn anh hùng phút chốc hóa lang thang (Cảm khái)
Thơ ông là họa phẩm về chiến trường, lao tù và biển đông:
Một đời quê hương khét mùi súng đạn
Một đời xót xa bằng hữu lao tù
Một đời xót xa bằng hữu lao tù
(Hát ngao trên tuyết)
- Biển Đông giờ này bao thuyền hấp hối ..
Lòng bắt đầu mơ những điều huyền hoặc
Mơ con tàu cảm được những thương tâm
Nghe được tiếng đàn bà con trẻ khóc
Và xót xa như có một linh hồn (Đóng tàu)
-Có thằng bạn nào tàn đời học tập
Cõng gông xiềng lê lết một thân đau
Này biển chiều sóng xô ào lớp lớp
Những tiếng đời tan nát khóc thương nhau. (Biển chiều )
Đi sâu vào thơ Cao Tần, chúng ta thấy hoài hương và lưu đày là hai nét đậm đà nhất.Thơ ông rất đặc biệt với cái giọng bất đắc chí của Cao Bá Quát, Trần Tế Xương.Sống bên Mỹ, ông thấy xa lạ:
Chiều đi bát phố gặp toàn Tây
Bỗng tiếc xưa không làm quen cả xóm
Tự trách mình ngu hơn con cầy (Chiều bát phố)
Ông luôn mơ đến Saigon, đến kỷ niệm cũ :
Em hãy tìm về sau căn nhà cũ
Đứng bên rào mà ngó lại vườn xưa
Em nhớ nhé: dưới tàn cây trứng cá
Những trái mọng hồng trong ánh nắng sau mưa
Ở góc vườn còn một viên gạch vỡ
Nơi nảy mầm hy vọng một giàn dưa
Kín đáo nghe em, giờ nhà đổi chủ
Nhưng kho tàng ta chắc còn nguyên đó (Chỗ giấu kho tàng)
Bài thơ sau đây là một bài thơ rất đặc sắc,đã đặt đỉnh cao của nhục vong quốc, thân phận lưu đày và nghệ thuật trào lộng, ngang tầm với Thuật hoài của Đặng Dung và Hồ trường của Nguyễn Bá Trác:
Bài thơ sau đây là một bài thơ rất đặc sắc,đã đặt đỉnh cao của nhục vong quốc, thân phận lưu đày và nghệ thuật trào lộng, ngang tầm với Thuật hoài của Đặng Dung và Hồ trường của Nguyễn Bá Trác:
MAI MỐT ANH VỀ
Mai mốt anh về có thằng túm hỏi
Mầy qua bên Mỹ học được củ gì
Muốn biết tài nhau đưa ông cây chổi
Nói mầy hay ông thượng đẳng cu li
Ông rửa bát chì hơn bà nội trợ
Ông quét nhà sạch hơn em bé ngoan
Ngày ngày phóng xe như thằng phải gió
Đêm về nằm vùi nước mắt chứa chan
Nghệ thuật nói bỗng hóa trò lao động
Thằng nào nói nhiều thằng ấy tay to
Tiếng mẹ thường chỉ dùng chửi đổng
Hay những đêm sầu tí toáy làm thơ
Ông học được Mỹ đất trời bát ngát
Nhưng tình người nhỏ hơn que tăm
Nhiều đứa hồn nhiên giống bầy trẻ nít
Còn hồn ông: già cốc cỡ nghìn năm
Bài học lớn từ khi đến Mỹ
Là ngày đêm thương nhớ nước mênh mang
Thù hận bọn làm nước ông nghèo xí
Hận gấp nghìn lần khi chúng đánh ông văng
Nếu mai mốt bỗng đổi đời phen nữa
Ông anh hùng ông cứu được quê hương
Ông sẽ mở ra nghìn lò cải tạo
Lùa cả nước vào học tập yêu thương
Cuộc chiến cũ sẽ coi là tiền kiếp
Phản động gì cũng chỉ sống trăm năm
Bồ bịch hết không đứa nào là ngụy
Thắng vinh quang mà bại cũng anh hùng
Mầy qua bên Mỹ học được củ gì
Muốn biết tài nhau đưa ông cây chổi
Nói mầy hay ông thượng đẳng cu li
Ông rửa bát chì hơn bà nội trợ
Ông quét nhà sạch hơn em bé ngoan
Ngày ngày phóng xe như thằng phải gió
Đêm về nằm vùi nước mắt chứa chan
Nghệ thuật nói bỗng hóa trò lao động
Thằng nào nói nhiều thằng ấy tay to
Tiếng mẹ thường chỉ dùng chửi đổng
Hay những đêm sầu tí toáy làm thơ
Ông học được Mỹ đất trời bát ngát
Nhưng tình người nhỏ hơn que tăm
Nhiều đứa hồn nhiên giống bầy trẻ nít
Còn hồn ông: già cốc cỡ nghìn năm
Bài học lớn từ khi đến Mỹ
Là ngày đêm thương nhớ nước mênh mang
Thù hận bọn làm nước ông nghèo xí
Hận gấp nghìn lần khi chúng đánh ông văng
Nếu mai mốt bỗng đổi đời phen nữa
Ông anh hùng ông cứu được quê hương
Ông sẽ mở ra nghìn lò cải tạo
Lùa cả nước vào học tập yêu thương
Cuộc chiến cũ sẽ coi là tiền kiếp
Phản động gì cũng chỉ sống trăm năm
Bồ bịch hết không đứa nào là ngụy
Thắng vinh quang mà bại cũng anh hùng
Trich Nguyễn Thiên Thụ -Văn Học Sử Việt Nam từ khởi thủy đến hiện đại
Sau đây là bản Anh ngữ
Sẽ xuất bản.
CAO TẤN
Cao Tần, was born Lê Tất Điều in 1941 in Hà Đông (Hà Nội), moved to South of Vietnam in 1954. He came to the USA in 1975. He cooperated with Văn Hóa Ngày Nay Journal and Tân Phong Journal. In the USA, in 1985, he and Võ Phiến founded Văn Học Nghệ Thuật magazine (Literature and Arts), and he was director. His work entitled ''Thơ Cao Tần ( Cao Tần's Poems) published 1978 are the poems of exile. Day and night, he dreams of his natal country:
Em hãy tìm về sau căn nhà cũ
Đứng bên rào mà ngó lại vườn xưa
Em nhớ nhé: dưới tàng cây trứng cá
Những trái mọng hồng trong ánh nắng sau mưa
Ở góc vườn còn một viên gạch vỡ?
Nơi nảy mầm hy vọng một giàn dưa
Kín đáo nghe em, giờ nhà đổi chủ
Những kho tàng ta chắc còn nguyên đó (Chỗ giấu kho tàng)
Stand out side by the fence,
and look at our old garden of flower
Please, remember
In the past, on the branches
The fruit became red under the sun after the rain.
And in a corner,
At a broken brick
Where stood a frame of melon.
Please keep secret, my dear
Our house now belonged to the new owner.
However,
Our treasure is still there
(My treasure)
(My treasure)
He thinks of his homecoming on a happy day:
Ôi! Xóm xưa khi, khi nào đổi kiếp
Ta về thành chim hót trước hiên nhà (Chiều bát phố )
Oh my old hamlet!
When the world would change one more time
I would be a bird singing in front of my house.
(Evening walking)
His poems expresses strongly state of mind of some refugees in the new land where they fell sad and shameful, and sometime they ironize themselves:
Nói mày hay ông thượng đẳng cu li,
Ông rửa bát chì hơn bà nội trợ
Ông quét nhà sạch hơn em bé ngoan
Ngày ngày phóng xe như thằng phải gió
Đêm đêm về nằm vùi nước mắt chứa chan. (Mai mốt anh trở về)
You must know that
I am a super worker
I am better
Than a house wife
In washing dish.
As an excellent sweeper
I am better than the young cleaner
As a fool, I drive fast
At night when I go to bed
My eyes are full of tears.
(The day of homecoming)
(Thụ Thiên Nguyễn - History of Vietnamese Literature from Beginning to the Present days)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét