Trong nỗi buồn ta tìm về thượng đế
Thế gian đau vì lệ cứ tuôn tuôn
Lệ ngàn năm còn mãi rất đoạn trường
Muôn kiếp trước tang thương và bất hạnh
Ta đau lắm cõi linh hồn giá lạnh
Một mình ta thơ thẩn giữa đời đau
Đêm về khuya ta ngồi ngắm trăng sao
Nghe gió thổi lao xao trời gió lộng
Cõi trần gian đời hay ôm ảo vọng
Có gì đâu bền chặc với thời gian
Rồi mai đây tất cả chỉ điêu tàn
Rồi cũng hết trăm năm tình rất ngắn
Ta đau thương nhìn đời đau lẳng lặng
Một mình ta cô độc giữa trần gian
Ta đau buồn tình hợp để rồi tan
Yêu là thế yêu chỉ là đau khổ
Ai cũng thế thời vàng son một thuở
Để ta ngồi than khóc vạn nghìn năm
Ta tiếc thời son trẻ quá xa xăm
Đã cuốn mất theo dòng đời cát bụi
Ôi yêu thương chỉ một thời nông nỗi
Tuổi thơ ơi giờ đã quá xa vời
Ta đau thương trong một kiếp con người
Giờ tất cả chỉ còn trong ký ức ! (15 phút)
- Blogger Comment
- Facebook Comment
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét