TA ĐI TRONG NẮNG THU VÀNG ÚA

TA ĐI TRONG NẮNG THU VÀNG ÚA


Ta đi trong nắng thu vàng úa
Nắng để lòng ta gợi mối sầu
Trời hởi tình yêu là một thủa
Để cho ta đó vạn niềm đau !
 
Tình yêu nhân thế hợp rồi tan
Như thể bèo trôi sóng ngập tràn
Mà sóng trần gian là bể khổ
Người ta yêu dấu để ly tan !
 
Yêu chỉ là yêu để khổ đau
Chỉ là mộng mỵ với chiêm bao
Mà người nhân thế luôn vào cuộc
Đau đớn trời ơi để máu đào !
 
Trần gian đau khổ chỉ vì yêu
Hai chữ tình yêu lệ quá nhiều
Lệ của ngàn năm muôn kiếp trước
Khóc cho tình ái lệ muôn chiều !
 
Ai đã từng yêu đều phải chết
Chết vì đau đớn biết bao nhiêu
Mà chết vì yêu hơn phải chết
Không còn ai nữa để ta yêu !
 
Tình là định hệ của trần gian
Ai đã yêu rồi phải khóc than
Đau khổ vì yêu và mãi khổ
Thế nên nhân thế lệ tuôn tràn !
 
Sầu thương nay đã cao thành núi
Trong cõi hoang tàn lệ xót xa
Ta nhớ trời ơi ta mãi nhớ
Nhớ thương ai đó một loài hoa..!
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét