NGUYỄN THIÊN THỤ * LUÂN HOÁN




LUÂN HOÁN
Nguyễn Thiên Thụ



Luân Hoán tên thật Lê Ngọc Châu sinh năm 1941 ở Quảng Nam, sĩ quan Cộng hòa, sau một thời gian bị cộng sản cầm tù, ông đến Montreal, Canada năm 1985. Ông có khoảng 20 thi tập như Rượu Nồng Đã Rót (1974,) Hơi Thở Vietnam (1986), Ngơ Ngác Cõi Người (1989), Sông Núi Cùng Người Thơm Ngát Thơ ( 2002) ), v.v.


Thơ của Luân Hoán chủ yếu về chiến tranh. Chiến tranh đối với ông là vô nghĩa, là phi lý. Cả hai bên như hai con gà chọi nhau:

một con gà trống đỏ
một con gà trống đen
cùng nhìn về phương đó
khát vọng và bản năng
cả hai cùng hăm hở
đá nhau không nói năng”
( Chiến tranh)


Anh bây giờ là tên lính mù
Chỉ huy một trung đội điếc
Với chiếc còi trên môi
Và hàng trăm câu chửi tục
Anh ném vào lính của anh
Niềm âu lo thương mến…
(Trái tim hành quân)

Chiến tranh chấm dứt, cờ đỏ lên ngôi, những bại binh rời tổ quốc:
Giữa gian đại tự Phạm Văn Ðồng
Bây giờ Thi Phổ, ơi Thi Phổ
Ta đã ngã rồi, ngã quá lâu
Trước khi xuất cảnh tìm đất sống
Nhìn cõi hận xưa, thương lẫn đau
Bây giờ Thi Phổ, ơi Thi Phổ
Mười bốn năm dài cách biệt nhau
Máu ta ngấm đất tan vào đất
Nên cảm được rằng em cũng đau.
(Chợt nhớ về nơi ngấm máu ta – Bùi ngùi lòng nhú chồi xót xa’)

Từ đây thơ lưu vong như hoa xuân nở rộ trong lòng viễn khách.
-người ơi người ơi người ơi
ta còn hay mất bên trời lưu vong
(Cúi Mặt Chào Đà Nẵng).

-Hát lên đi hỡi thằng ta
Bài lưu vong đã xót xa chín muồi
(Ngồi lê)


Ra hải ngoại, Luân Hoán cũng như bao triệu người Mỹ, Canada phải đi làm. Ông mang nỗi niềm tủi nhục của kiếp “cu ly” xứ người.


Ta cõng trên lưng cái thùng thật lớn
còn nặng hơn cái tấm thân ta
cố nghiến răng giữ cho khỏi ngã
mỗi bước chân chếnh choáng như là. . .
. . . . . . . . . .
bốn dollars một giờ lao động
chiều thứ năm lãnh check như ai
tối thứ sáu túi tiền đã rỗng
may không thằng nào rủ nhậu lai rai.
( nghề nghiệp mới)


Bài thơ này cũng là một bài thơ xuất săc trong chủ đề lưu đày:
Xin được chân cu li
Tại hãng Aronoff
Ngày ngày ta ra đi
Như cán bộ đi họp
Sáng đi như đuổi ma
Chiều về như ma đuổi
(Đi Làm Cu Li Ở Đường Iberville)


Cao Tần, Luân Hoán, Nguyễn Tất Nhiên đã đạt đỉnh cao của cay đắng lưu đày và nghệ thuật hí họa.

Luân Hoán có cả một trời thơ tình, và hàng tá mỹ nhân trong mộng:
một đời mê những mỹ danh
Thanh Thảo, Kiều Phúc, Kim Anh, Bich Đào
Phương Anh, Mông Thúy, Lạc Giao,
Bích Hường, Phước Khánh, Hồng Đào, Thái Thu.
(Tình thơ một thuở)


Đặc biệt là những nữ sinh áo trắng đã làm cho thi nhân điên đảo:

dòng tóc biếc che hững hờ mắt ướt
nhìn về đâu từ cửa sổ mở toang
vồng mây trắng sững sờ nghiêng vào lớp
nền trời xanh cũng chợt biết bàng hoàng .
(Gởi Người Em Hồng Đức)


Tình yêu của Luân Hoán đôi khi là tình dục:

bàn tay che vừa kín cửa thiên đường
thân phát sốt theo động tiên vun mãi
trời không mưa mà tay ngấm mật hương
(Vùng Thanh Thoát)




LUÂN HOÁN
         
by Thu Thien Nguyen 

   Luân Hoán ,  pseudonym of Lê Ngọc Châu  was  born in 1941 in Quang Nam province, a former officer of ARV so he was imprisoned and immigrated to Montreal, Canada in 1985. He has about 20 collections of poems, e.g., u Nồng Đã Rót (Tho 1974, reprinted 1995), Hơi Thở Vietnam (CA: SongThu, 1986), Ngơ Ngác Cõi Ngưi (US: Nhan-Van, 1989), Sông Núi Cùng Người Thơm Ngát Thơ (CAN: Thơ, 2002 ), etc.
His poetry depicts the reality of Vietnam after 1975.  People in the South of Vietnam, especially the officiers of RVA:
          Các anh là súc vật/ Nhân dân hằng căm hờn 
(Trình Diện) 
You are the animals that people hate 
( Presenting). He suffers the pain of a new comer living in exile:
Xin được chân cu li
Tại hãng Aronoff
Ngày ngày ta ra đi
Như cán bộ đi họp Sáng đi như đuổi ma
Chiều về như ma đuổi  (Đi Làm Cu Li Ở Đường Iberville)
 I work as a worker
At the Aronoff
Everyday I go
As the cadre goes to the meeting
In the morning, I go quickly as I am chased by the ghost
In the afternoon, I come back quickly as I chase the ghost.
            ( Working at Ibervill street)
He feels solitary in the foreign country
người ơi người ơi người ơi
ta còn hay mất bên trời lưu vong(Cúi Mặt Chào Đà Nẵng).
Oh dear! Living in exile, do I still live or die?
            (Goodbye Danang)
Most of all, love is a great theme in his poetry. He recalls the images of the high schoolgirls in Đà nẵng, Vietnam:
dòng tóc biếc che hững hờ mắt ướt
nhìn về đâu từ cửa sổ mở toang
vồng mây trắng sững sờ nghiêng vào lớp
nền trời xanh cũng chợt biết bàng hoàng
            (Gởi Người Em Hồng Đức)
Your blue hair hides your wet eyes
Where do you look at through the opened door?
The white cloud enters the class,
The blue sky is very stupefied
  (To the school girl at the Hong Đức School)
He confesses  his sexual desire:
 bàn tay che vừa kín cửa thiên đường
thân phát sốt theo động tiên vun mãi
trời không mưa mà tay ngấm mật hương(Vùng Thanh Thoát)
I just put my hand on the Eden Garden,
My body feels hot as the Fairy Cave opens
It does not rain but my hand wets with the sweet honey 
                                   ( The peaceful area)


Sẽ xuất bản 2 quyển:
*VĂN HỌC SỬ VIỆT NAM TỪ KHỞI THỦY ĐẾN HIỆN ĐẠI
* HISTORY OF VIETNAMESE LITERATURE FROM THE BEGINNING TO THE PRESENT DAYS
by Thu Thien Nguyen




Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét